Liên Hân giương mắt đẹp nhìn Lâm Lập Phong.
Rõ ràng là mình không tốt, lại là hắn hướng cô xin lỗi, phải nói hắn quá ôn nhu, vẫn là quá ngốc.
Bàn tay đặt trêи vai của nam nhân, Lâm Lập Phong ngước mắt, khẩn trương mà nhìn chăm chú Liên Hân, lại thấy cô ấn trêи mu bàn tay hắn, chậm rãi dùng sức, nhẹ nhàng kéo hắn xuống.
Con ngươi đen bóng của Lâm Lập Phong nháy mắt mất hết tia sáng, sức lực của Liên Hân rất nhỏ, lại làm tay hắn ảm đạm mà rũ xuống dưới, thời điểm hắn cho rằng cô đã cự tuyệt hắn, Liên Hân lại dùng hai tay bắt lấy bàn tay hắn, dùng sức nắm chặt, hơi hơi cúi đầu, một câu không nói, đặt trán lên mu bàn tay của hắn, tuyến nước mắt như bị vỡ lách tách rơi xuống.
Lâm Lập Phong trợn to mắt, kinh hoảng mà ôm sát cô, một bên dùng bàn tay vỗ phía sau lưng một bên điên cuồng nói “Thực xin lỗi”.
Liên Hân không biết nên nói cái gì, cô đuối lý, nghèo từ, nhưng cô lại không nghĩ nói dối, vì thế đành phải dùng nước mắt dập đầu xin lỗi hắn, không nghĩ tới lại thiếu chút nữa đem Lâm Lập Phong phát điên.
Lâm Lập Phong đem nữ hài gắt gao ôm vào trong lòng ngực: “Chị đừng khóc, chị không có sai, chị đừng khóc, không nên khổ sở, em biết, người khác không biết tình huống của chị, em biết đến… Em biết chị có bao nhiêu bất đắc dĩ”. Hắn hôn hôn ở trêи trán Liên Hân, thấp giọng hỏi: “Em không nên làm chị khó xử, nhưng em không có biện pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-dich-the-nuoc-hoa-cao-h/571365/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.