Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực dẫn đầu đoàn người đi vào, Thái Nhất cùng mấy vị trưởng lão ở phía sau, bọn hắn tinh thần lực mở ra quét hình trạng thái đề phòng Triệu Vô Cực gặp cái gì bất trắc không cần thiết.
Cho dù Triệu Vô Cực không chứng minh được hắn có thể đánh giết Âm ảnh ma chu, bọn hắn sẽ xử phạt Triệu Vô Cực vì tội nói dối mà thôi, sẽ không làm gì hắn quá nặng, cho hắn một cái cảnh cáo là được rồi.
Nhưng mà Triệu Vô Cực cũng không phải là ăn chay, hắn bình tĩnh bước vào bên trong tinh thần lực trước tiên mở quét, sau đó cách một đoạn lại dừng lại sử dụng của mình tiểu thần thông.
Một đầu Âm ảnh ma chu thấy Triệu Vô Cực đi tới liền đỏ mắt xông lên, nó vẫn nhớ vị kia cường giả trong tộc của bọn nó ra lệnh nhất định phải giết chết tên thanh niên nhân này.
Hơn nữa trên người đối phương khí huyết quá thịnh tỏa ra một mùi mê người hương thơm khiến nó không kìm lòng được.
ở trong tiểu thế giới, động vật đa số đều đã bị bọn hắn săn giết gần hết, còn tồn tại một số thì trốn tránh rất kĩ, một số thì bọn hắn không trêu chọc được bởi vậy đã lâu bọn hắn không thể uống máu một bữa ra trò.
Mà Triệu Vô Cực không nghi ngờ gì chính là một miếng mồi béo bở.
Đáng tiếc, nó đánh giá sai thực lực của Triệu Vô Cực.
Đầu này Âm ảnh ma chu vừa nhảy lên xông tới một cái, Triệu Vô Cực dùng một tốc độ xuất thủ so với nó nhảy tới còn nhanh gấp đôi, tay cong thành ưng trảo hình, một cái mạnh mẽ vồ ra đánh thẳng vào đầu nó.
Phốc!
máu văng tung tóe, đầu này Âm ảnh ma chu trực tiếp bị Triệu Vô Cực một trảo xuyên thấu đầu, đồng thời lực lượng của hắn quá mạnh mẽ, đem nó đánh nện vào ngay trên mặt đất.
Thái Nhất ở phía sau, âm thầm gật đầu.
Luyện khí kì lục trọng Âm ảnh ma chu tập kích thất bại.
Để xem Triệu Vô Cực có thể đánh giết cùng giai Âm ảnh ma chu hay không a.
Âm ảnh ma chu lợi hại nhất chính là ẩn nấp mà không phải ngạnh công đấy.
Triệu Vô Cực bước chân hơi dừng, hắn trên tay phi châm xuất hiện, một màn vô cùng quen thuộc lại hiện lên.
Chỉ thấy trong không khí vang lên từng tiếc nhỏ bé “phốc phốc” âm thanh, một lát sau, năm đầu Âm ảnh ma chu từ trên đỉnh động lần lượt rơi xuống, mỗi con đều bị trúng phi châm của Triệu Vô Cực đánh nát đầu, co giật mấy cái liền trực tiếp co quắp chết đi.
Thái Nhất nhíu mày, Âm ảnh ma chu thất trọng, trực tiếp bị đánh giết, không có chút sức phản kháng.
Xem ra tiểu tử này còn rất lợi hại a.
Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương cũng nhìn thấy cảnh này, hai người âm thâm vui mừng, nhưng lại hơi nhíu mày.
Bạch Vô Thường ở phía sau nhẹ giọng lên tiếng:
“ Thanh Vân Tông chúng ta chủ tu kiếm đạo, Vô Cực không học kiếm lại học trảo, lại là dùng phi châm. Cái này hoàn toàn lệch ra khỏi chúng ta con đường a!”
La Thiên cũng cười nhẹ giọng nói:
“Không quan trọng, chỉ cần thành tài là được. đại đạo 3 ngàn, tiểu đạo cũng chưa chắc đã thua kém đại đạo, không cần câu nệ tiểu tiết.
Mục đích sử dụng cùng thành tựu mới là thứ quan trọng nhất”
Hạ Chu ở một bên thì hừ lạnh nói:
“ ám khí chỉ là đám kia trên giang hồ tà phái cùng trong tu chân giới ma tông mới thường xuyên dùng thủ đoạn, Triệu Vô Cực xem ra học được không ít thứ không tốt a!”
Thái Nhất đi đầu lúc này không hề quay đầu lại nói:
“ Thanh Vân Tông chúng ta kiếm tu còn ít sao? Lâu lâu xuất hiện một cái khác người mới đủ đa dạng a.
Nếu không mọi người đều là cầm kiếm tương bính, như vậy chúng ta những môn kia thuật pháp quyền pháp chưởng pháp đều chẳng phải để dính bụi hết sao?”
Mộc Thanh Hà không cho là đúng:
“ tuy nói là vậy nhưng tiểu đạo vẫn là tiểu đạo, lên cảnh giới càng cao, tinh thần lực càng mạnh, thậm chí sau này còn có thể phát triển thành thần thức, lúc đó ám khí còn có chỗ có thể phát huy tác dụng sao? Chưa kịp ra tay đã bị người khác phát hiện trước thời cơ tránh né a!”
Sở Phi Huyền cười lạnh nói:
“ Mộc trưởng lão nói như thể tinh thần lực phát triển mạnh mẽ còn ám khí thủ đoạn chỉ đứng im một chỗ vậy.
Lên cảnh giới càng cao ám khí cách sử dụng cũng sẽ hoàn toàn biến hóa nghiêng trời lệch đất, sao có thể dùng ánh mắt bây giờ để so sánh!”
Mộc Thanh Hà còn đang định cãi lại, đằng trước Thái Nhất bỗng nhiên lên tiếng:
“ chậc chậc chậc, luyện khí kì cửu trọng, thậm chí thập trọng cũng không thể tránh né đánh giết sao? ta rất khó hiểu, Vô Cực làm sao phát hiện ra bọn hắn a?
Bọn hắn đều đang tận lực ẩn nấp mình, lấy tinh thần lực của hắn cường độ là khó mà có thể phát hiện ra bọn chúng đấy!”
Bạch Vô Thường cười nói:
“ Vô Cực từ nhỏ thông minh tinh thần lực đã mạnh hơn người thường rất nhiều!”
Thái Nhất lại cười nói:
“ nhìn, luyện khí kì thập nhất trọng cũng chỉ hơi kịp né tránh một tí, sau đó cũng là bị dự phán phương hướng di chuyển sau đó bị đánh giết.
Đây hoàn toàn không phải là bình thường tinh thần lực mạnh mẽ có thể lí giải a.”
Triệu Phi Dương lên tiếng:
“ như vậy chứng minh Vô Cực lời nói là thật, còn cần phải tiếp tục nữa sao? Ta nghĩ chuyện này đến đây đi. Dù sao chúng ta cùng đám kia Âm ảnh ma chu nhất tộc ở trong tiểu thế giới đã lâu hòa bình không qua lại, hai bên đều rất kiềm chế lẫn nhau.
Nhưng lần này là bọn hắn chủ động muốn tìm Vô Cực gây chuyện, Vô Cực chỉ là phòng vệ thôi a!”
Thái Nhất lại nói:
“ cho dù phòng vệ thì thế nào? Người chết theo như lời nói của Vô Cực chính là bọn hắn tiểu vương tử mà không phải chúng ta bên này.
Bởi vậy Âm ảnh ma chu nhất tộc sẽ không bỏ qua.
Chúng ta bây giờ nhất định phải đi vào trong đó dò xét một phen,đảm bảo vị trí thu thập linh nhũ của chúng ta không có vấn đề gì.
Nếu bọn chúng dám làm loạn, vậy thì ta chặn hậu các ngươi trở ra mời sư thúc xuất thủ.
Đến lúc đó ta cũng muốn nhìn xem hai vị sư thúc trải qua nhiều năm như vậy tu luyện, ai mới là người lợi hại hơn!”
Bạch Vô Thường liếc mắt một cái nhẹ giọng hỏi:
“ chưởng môn thế nào rồi?”
Thái Nhất mỉm cười quay đầu lại nói:
“ tiến triển rất tốt, chưởng môn từ trước tới nay đều là người có thiên phú tốt nhất trong tất cả chúng ta, ta tin tưởng hắn nhất định sẽ thành công!”
Triệu Vô Cực đang đánh giết ở phía trước, đám trưởng lão cũng không phải là dùng truyền âm nhập mật hay thần thức giao lưu, hắn nếu là thính lực bình thường đương nhiên không thể nghe thấy, nhưng hắn thính lực đã được cường hóa, như vậy cũng không phải là bọn hắn nhỏ giọng liền có thể che giấu được.
Triệu Vô Cực bỗng nhiên quay người lại đi tới nói:
“ Thái trưởng lão, ta có thể mạo muội hỏi một câu, chưởng môn tiến độ thật sự đến đâu rồi sao?”
Thái Nhất thấy Triệu Vô Cực hỏi vậy hơi nhíu mày, nhưng nghĩ Triệu Vô Cực tương lai là tông môn trụ cột, vẫn là cho hắn biết một số chuyện cũng không sao, hắn mở miệng nói:
“ hiện nay tông môn tài nguyên đều đang đại lượng hướng về chưởng môn bên kia nghiêng tới, hắn đã sớm đột phá thành công nguyên anh kì bát trọng, bây giờ chỉ sợ một thời gian nữa liền có thể thử nghiệm xông phá nguyên anh kì cửu trọng bình chướng, đạt tới nguyên anh viên mãn cảnh giới.”
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, Long Ngạo Thiên quả nhiên là Long Ngạo Thiên a, tốc độ tu luyện thật mau đây.
Không bằng của mình hai cái lão phụ lão mẫu a, không hề nghe bọn hắn nói qua bọn hắn tiến cảnh
Triệu Phi Dương giống như hiểu Triệu Vô Cực ánh mắt, trợn mắt nói:
“ phụ thân của ngươi đã là nguyên anh kì nhị trọng rồi, nhìn ngươi cái đại đầu quỷ!”
Triệu Vô Cực nhướng mày ồ một cái, đã tiến cảnh rồi? Chuyện lúc nào? Sao hắn không biết a!
tiến cảnh rồi cũng không nói một tiếng, làm hắn không thể chúc mừng nha.
Triệu Vô Cực ánh mắt lại liếc sang Sở Phi Huyền, Sở Phi Huyền run lên, đưa tay gõ lên đầu hắn một cái, cho hắn nguyên vẹn một cái cốc đầu nói:
“ ta cũng đã là nguyên anh kì nhất trọng đỉnh phong, sắp đứng trước đột phá cánh cửa rồi!”
Triệu Vô Cực lại ồ một cái, hai cái phụ mẫu của mình tu luyện cũng rất nhanh a, vậy mà không nói với hắn một câu đây.
Mộc Thanh Hà ở một bên chua giọng nói:
“ còn không phải được hưởng lợi từ hai cái mỏ Linh thạch sao? Mỏ Linh thạch tài nguyên giống như của ai đó a!”
Triệu Vô Cực lỗ tai vểnh lên, lập tức hiểu nàng đang nói gì.
Đây là Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương mang tài nguyên của hắn tu luyện a.
Cái này thật không đúng lắm phải không?
Hắn không xin được cái gì tài nguyên tu luyện từ chỗ 2 người, trái lại bị Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền hắc một bút, cái này nhất định phải tính sổ a.
Triệu Phi Dương ho nhẹ một cái nói:
“ Cực nhi người đừng nghĩ bậy, ta cùng mẫu thân ngươi vẫn giữ tài nguyên tu luyện của ngươi ở chỗ này, sau này ngươi trưởng thành nhất định trả lại cho ngươi, trái lại ngươi còn đang ở trong tăng lên thời kì, cho ngươi quá nhiều tài nguyên lại làm lỡ của ngươi tinh thần tu luyện.
Lại nói, nhìn ngươi giống thiếu tài nguyên tu luyện sao?”
Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn hắn hỏi ngược lại:
“ phụ thân, ngươi nhìn ta giống thừa tài nguyên tu luyện sao? Mỗi ngày tắm dược, luyện đan những thứ này đều tiêu hao điểm cống hiến của ta a, ta bây giờ còn nghèo đinh đương đây.
Không phải vì thiếu điểm cống hiến mới phải đi mạo hiểm cả tính mạng mình làm nhiệm vụ tông môn đây sao?”
Bạch Vô Thường ở một bên nén cười, La Thiên thì không mặn không nhạt nói:
“ ngươi mạo hiểm tính mạng? Sao ta thấy giống như Âm ảnh ma chu đang mạo hiểm tính mạng cùng ngươi chơi trốn tìm a!”
Triệu Vô Cực xấu hổ gãi gãi đầu, sau đó hắn từ nhẫn trữ vật lấy trong phân ra một giọt mộc chi tinh hoa từ chỗ cây đại thụ kia đạt được, bỏ vào một cái bình ngọc riêng, sau đó đưa cho Thái Nhất:
“Thái trưởng lão, ta từ chỗ tiểu thế giới kia đạt được một giọt mộc chi tinh hoa, có thể đề cao đột phá bất kì cảnh giới nào một thành tỷ lệ, một người chỉ dùng được một lần duy nhất.
Ngươi giúp ta chuyển cho chưởng môn a, nói đây chính là một chút tấm lòng của ta!”
Thái Nhất nghe vậy lập tức ánh mắt sáng lên, mà bên cạnh hắn đám người này không nhịn được đều nuốt một ngụm khí lạnh.
Mộc chi tinh hoa? Đại thủ bút a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.