Chương trước
Chương sau
Trong lúc nhất thời, Sơn nhũ động bên này loạn thành một bầy, đưa tin phù tứ phía loạn bay báo hiệu cho các vị trưởng lão cùng các vị sư huynh tình huống bên này.
Dù sao ở đây cũng không ít người được các sư huynh che chở, làm việc dưới trướng bọn hắn mới có thể an an ổn ổn có một cái cố định chỗ thu thập linh nhũ, bởi vậy bên này xảy ra bất kì chuyện gì, bọn hắn cũng phải hướng các vị sư huynh báo cáo, không được chậm trễ.
Bởi vậy ngay tức khắc không ít đạo thân ảnh ngự kiếm phi hành hướng bên này chạy tới, muốn xem Sơn nhũ động rốt cuộc là ra cái gì chuyện lớn.
Mà Hiền trưởng lão thì lúc này mặt đều nhanh tái xanh, hắn phi kiếm tỏa ra mãnh liệt quang mang, hướng về đám này luyện khí kì Âm ảnh ma chu chém tới.
Lấy của hắn trúc cơ kì tu vi, hoàn toàn có thể không chút trở ngại nào diệt sát đám này Âm ảnh ma chu, nhưng bọn chúng số lượng quá đông, lại quá hung hãn.
Cho dù hắn chém được chết 10 đầu 20 đầu, thì cũng có 30 đầu xông ra, hướng về Triệu Vô Cực phương hướng bỏ chạy đuổi tới.
Hiền trưởng lão trong lòng đã sắp phát điên, nếu không trở ngại Triệu Vô Cực thân phận, hắn thậm chí nghĩ bắt Triệu Vô Cực tới hỏi một chút bên này rốt cuộc là ra cái gì sự tình.
Âm ảnh ma chu như một dòng lũ tràn ra, cảnh tượng này quả thật quá rung động quá có lực đánh vào.
Khiến cho đám ngoại môn đệ tử lập tức sợ hãi bỏ chạy toán loạn, không một ai dám đứng ra ngăn chặn bọn chúng.
Cho dù bọn hắn bình thường đều có thể đánh giết Âm ảnh ma chu không chút trở ngại, lúc này cũng không dám đối mặt với số lượng nhiều như vậy Âm ảnh ma chu a.
Nhưng đúng lúc này, Thanh Vân Tông các vị nội môn trưởng lão đến.
Thái Nhất, Bạch Vô Thường, La Thiên, Triệu Phi Dương,Sở Phi Huyền,Hạ Chu, Mộc Thanh Hà tổng cộng 7 vị nội môn trưởng lão đều đến, chỉ thiếu Hoàng Thiên trưởng lão không tới, hẳn là ở lại trấn thủ tông môn trọng địa, tránh hỗn loạn tình huống phát sinh.
Dù sao chuyện xảy ra ở ngay bên trong môn phái, bọn hắn đến một lúc nhiều như vậy cũng không có gì là lạ.
Chỉ cách có mấy bước chân, ngự kiếm phi hành một cái là tới, mỗi người đều không muốn ở trong tông môn mình ra cái gì khó lường sự tình a.
Thái Nhất trưởng lão thấy vậy liền đối với hai người nói:
“ Sở Phi Huyền cùng Mộc Thanh Hà hai vị trưởng lão tới giúp đỡ Hiền trưởng lão thu dọn đám kia Âm ảnh ma chu, đừng để chúng có cơ hội lan tràn ra khắp nơi a!”
Sở Phi Huyền cùng Mộc Thanh Hà hai người gật đầu một cái trực tiếp xông tới đối với Âm ảnh ma chu triển khai chém giết.
Nguyên anh kì đối với luyện khí kì chém giết, quả thật chính là một trận đồ sát.
Cho dù đám Âm ảnh ma chu có đông đi nữa, đối với 2 vị nguyên anh kì một vị trúc cơ kì trưởng lão mà nói, còn chưa đủ kinh sợ.
Huống hồ là bọn hắn xông ra Sơn nhũ động động khẩu cũng không lớn, còn bị hạn chế số lượng đây này.
Triệu Vô Cực đã sớm thả ra Triệu Tiếu Tiếu, ánh mắt nhìn về phía bên kia động khẩu, một trận tiếc đứt ruột.
Đây đều là điểm tích lũy a, nếu không phải hắn đang bị thương linh lực đang có khô cạn xu thế hắn đã sớm xông lên cùng đám này Âm ảnh ma chu mở ra đại chiến, thu hoạch điểm tích lũy.
Nghĩ đến điểm tích lũy đang từng cái từng cái ở trước mặt hắn bay qua mà hắn lại không thể nắm lấy, Triệu Vô Cực tim một trận quặn đau.
Phốc!
Hắn không nhịn được lại nôn ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt đi mấy phần.
Triệu Tiếu Tiếu ở một lên lo lắng chạy tới:
“ công tử, ngươi không sao chứ? mau ăn vào chữa thương đan a!”
Triệu Vô Cực nhìn nàng thở dài, đã sớm ăn, nhưng ngươi nghĩ chịu một đòn toàn lực của đầu kia có thể ngự không ma chu dễ dàng như vậy sao?
quả thật là muốn hắn nửa cái mạng già a.
Nếu không phải hắn cố nén đau bỏ chạy, chỉ sợ giờ này đã biến thành bọn chúng thức ăn rồi.
Bên kia đồ sát rất nhanh thì kết thúc, Âm ảnh ma chu liền bị đánh ngược trở lại Sơn nhũ động, đám kia lạc đàn Âm ảnh ma chu cũng bị săn giết triệt để, không có bất kì đầu nào trốn thoát, đến bây giờ sự việc này mới xem như hạ màn.
Thái Nhất trưởng lão cùng mấy vị trưởng lão từ trên không hạ xuống liếc mắt nhìn Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực bây giờ không thể nói không thảm.
Cả người quần áo rách rưới, trên thân còn không ít vị trí bị thương máu tươi kết vảy khắp nơi, nhìn qua không khác gì một cái khất cái.
Chỉ có duy nhất ánh mắt của hắn vẫn là rất sáng ngời có thần, khiến người ta cảm giác được hắn thông minh nhanh nhạy rất có linh tính.
Thái Nhất trưởng lão mở đầu hỏi:
“ Vô Cực, bên này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Nghe nói chuyện này là do ngươi mà ra có phải hay không?”
Triệu Vô Cực hơi ngưng một cái, trong đầu tổ chức một trận ngôn ngữ, cố tình giấu giếm chuyện hắn đi tới Thanh Vân Tông thu thập linh nhũ sơn động vị trí, sau đó thô sơ giản lược kể ra một lần sự việc lần này.
Đám trưởng lão nghe xong, mỗi người đều lẳng lặng suy nghĩ bên trong lời nói của Triệu Vô Cực có cái gì ẩn ý hay không.
Hạ Chu bỗng nhiên hừ lạnh nói:
“ nói đùa cái gì, bên trong Sơn nhũ động trước giờ không công bố ra ngoài tin tức cũng là bởi vì không có ai giết được đến bên không gian thông đạo vị trí kia.
Ngươi một cái luyện khí kì thất trọng, có thể giết được luyện khí kì đỉnh phong Âm ảnh ma chu sao? Còn nói xông vào được bên trong tiểu thế giới? Chuyện này nhất định có trá, ở trước mặt trưởng bối còn muốn lừa dối sao? còn không thành thật khai báo?”
Triệu Phi Dương cười lạnh nói:
“ Hạ trưởng lão, Vô Cực có lừa dối hay không tại sao ngươi biết chắc như vậy? Ngươi dựa vào cái gì mà nói hắn lừa dối? Buồn cười!”
Bạch Vô Thường cùng La Thiên đều không lên tiếng, bọn hắn chỉ là đóng vai người đứng xem.
ở chỗ này bọn hắn cũng chưa cần ra mặt làm gì, có Triệu Phi Dương ở đây, nhất định sẽ không để Triệu Vô Cực thiệt thòi.
Hạ Chu cười lạnh nói:
“ vậy ngươi nói xem người khác cùng cảnh giới còn không dùng tinh thần lực tìm ra nổi Âm ảnh ma chu ẩn nấp vị trí, ngươi một cái luyện khí kì thất trọng, lại có thể vượt cấp dùng tinh thần lực tìm ra được Âm ảnh ma chu vị trí ẩn nấp, đồng thời đánh giết bon chúng.
Đây là vượt 5 cái tiểu cảnh giới vượt cấp khiêu chiến a, ngươi nói chúng ta có thể tin tưởng được hay sao?”
bình thường tu si, ba bốn người một tổ đội mới có thể săn giết một đầu cùng cấp yêu thú bởi vậy đơn thân độc mã đánh giết yêu thú đã là tinh anh đệ tử của tông môn, lại vượt cấp khiêu chiến 1 cái tiểu cảnh giới cũng đã là thiên tài hạng người.
Mà Triệu Vô Cực vượt cấp khiêu chiến đến năm cái tiểu cảnh giới, quả thật khiến người ta khó mà tin tưởng.
Đến cả Triệu Phi Dương cũng không xác định được, Triệu Vô Cực có thật sự có bản lĩnh ấy hay không.
Nếu thật sự có, vậy thì Triệu Vô Cực đã ở trong lúc hắn bận rộn tu luyện từ một lúc nào đó liền trở nên mạnh mẽ đến hắn khó có thể tin được tình trạng.
Cái này, đương nhiên là một cái đáng mừng dấu hiệu a.
Đây chính là con trai hắn, đời thứ 3 Thanh Vân Tông đệ tử dòng chính, tương lai chắc chắn nằm đại quyền môn phái a.
Nếu như hắn mạnh mẽ như vậy, Thanh Vân Tông tương lai còn phải đáng lo ngại sao?
Triệu Vô Cực nhíu mày nói:
“ ta thủ đoạn có chút đặc thù, đối với đám này thích ẩn nấp lén lén lút lút đồ vật Âm ảnh ma chu mới có tác dụng.
Bình thường mà nói, cùng cảnh giới yêu thú hẳn cũng không là đối thủ của ta, vượt cấp khiêu chiến một cái tiểu cảnh giới cũng là bình thường.
Chỉ cần không phải là thần thú huyết mạch yêu thú, ta không hề sợ đồng cấp khiêu chiến.
Nếu Hạ trưởng lão đã nghi ngờ như vậy, không bằng tất cả chúng ta đi vào, các ngươi nếu thấy Âm ảnh ma chu muốn chơi ra Chu triều giết ta, vậy thì ra tay bảo vệ ta
Nếu không ra Chu triều, vậy thì ta thể hiện một chút bản lĩnh cho các ngươi xem. Thế nào!”
Hạ Chu còn chưa nói, Thái Nhất đã đánh nhịp:
“ tốt, Vô Cực, ta cũng rất muốn nhìn một chút chúng ta đời thứ ba đệ tử có bao nhiêu cân lượng. Ngươi yên tâm, thái sư thúc sẽ bảo vệ ngươi an toàn!”
Triệu Vô Cực gật đầu, dẫn đầu đoàn người đi về phía Sơn nhũ động.
Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương đánh một cái ánh mắt, ra hiệu đối phương chú ý một chút, chớ để Triệu Vô Cực gặp cái gì nguy hiểm, dù sao hắn cũng đang bị thương, không phải ở trạng thái tốt nhất.
Hơn nữa, bọn hắn mong muốn Triệu Vô Cực mạnh mẽ, nhưng kông mong muốn hắn bại lộ quá nhiều thực lực trước mặt tất cả mọi người.
Tu sĩ luôn phai giữ lại cho mình lá bài tẩy, như vậy mới có thể tồn tại ở trong tu chân giới này được.
Triệu Phi Dương ra hiệu đã hiểu, nếu Triệu Vô Cực thật sự chứng minh được, hắn nhất định sẽ không để Triệu Vô Cực bị làm khó mà dò hỏi ra càng nhiều nội tình.
Đến lúc đó nhất định sẽ bảo hộ nhi tử của hắn.
Chỉ cần không phạm tông môn đại tội, Triệu Vô Cực chọc một cái tiểu thế giới Âm ảnh ma chu nhất tộc có là cái gì đại sự?
Nếu là đại sự, vậy thì để hắn đến gánh được rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.