Đã từ rất lâu, những cặp đôi ái mộ nhau thường thả những giấc mơ của họ vào những cánh hồ điệp, khi những cánh bướm tung cánh, ta thấy được sự chập chờn của tình yêu.
Bướm bay rất thấp, chẳng tung cánh bay cao được như chim, nhưng tại sao Lương Sơn Bá và Trúc Anh Đài lại lựa chọn trở thành cánh bướm, phải chăng là bởi vì tình yêu cũng mỏng manh và dễ vỡ như vậy. Đôi khi chỉ một cái vẫy tay nhẹ cũng sẽ làm cho cánh hồ điệp trở thành hương tiêu ngọc vẫn, nó yếu ớt như vậy đấy.
Hay bởi vì sự mỹ lệ của những đàn bướm tung bay, ngắm nhìn một đàn bướm bay lượn là một khung cảnh thơ mộng, mà những người yêu cái đẹp sẽ dễ dàng say đắm vào trong đó, ta lỡ mê say những cái vỗ cánh của hồ điệp mà không thoát ra được, rồi đến cả giấc mơ cũng đắm chìm vào đấy.
Nhưng ta đâu để ý, trong chữ “sắc” luôn có thanh dao trên đầu nhỉ? Kẻ yêu cái đẹp luôn dễ bị tổn thương, mong manh như đàn hồ điệp dễ vỡ.
Và cả chữ “ái” nữa, trong đó cũng có thanh đao, mà “ái mộ”, tại sao sau chữ “ái” lại là “mộ”?
Đối với một số người tình yêu là tất cả mọi thứ, nhưng với một số người tình yêu lại bị xem nhẹ, đến khi mất rồi thì mới thấy tiếc, phải vậy không?
Chẳng ai sẽ dễ dàng chấp nhận chịu ấm ức, nhất là khi mình hi sinh vì người khác, người khác còn oán trách thì càng khó chịu hơn.
Người làm việc tốt không truy cầu được biết đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cuop-doat-khi-van-nhan-vat-phu-phan-cong/1019462/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.