Cả ba người cùng nhau đi đến thành phố S, Tử Nhiên thì không quan tâm mấy, miễn sao cho cô ăn ngủ đầy đủ là được, đừng nói là đi đến nhà của ông bà Tần, đi cả nước ngoài cô còn đồng ý là khác.
___________________________________________________________________________
Nữa ngày sau…!!!
" Ôi mau…mau đến đây cho ông bà xem nào…". Hình ảnh hai ông bà già nua, gương mặt đã nhăn nheo phúc hậu, theo thư cô đoán không lầm thì đây là ông của người ba hờ này của cô.
" Nhiên Nhiên…con mau lại ông cố bế đi con " .Tam Hào hắn dịu dàng với con gái bảo bối của mình, làm cả nhà phát khóc, ai đây…có phải là nhị thiếu nhà nhà họ Tần của họ nữa không...???
Họ không nhìn lầm chứ…bởi người ta nói thời gian rồi cũng làm con người ta thay đổi, tảng băng còn phải tan chảy, Tử Nhiên nhanh chóng chạy lạch bạch đến chỗ của họ, cô ra sức mà nịnh nót mấy người này aaa…
Một chỗ vựa to lớn cô phải ra sức mà nắm vững trong tay.
Một lát sau với sự hiếu kì tò mò của cô thì…
" Hửm…hình như bị lạc thật rồi a…".Cô nhớ lúc nãy rõ ràng là đi đường này mà ta, cô trốn đi khỏi mấy người kia, trời…cô toàn bị họ hết nựng rồi nhéo má ai mà chịu nỗi.
Cô bé chập chững bước đi , nhìn ngó xung quanh có vẻ như lạc đường thật rồi, mà cô cũng công nhận nơi này của nhà họ cũng lớn lắm nha.
Cô ngó trái ngó phải bước đi…" Ui…da "
Bụp !!!
Cô té nhào lên mặt đất nhắm chặt hai mắt, ôi chắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-chu/1601149/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.