Tử Nhiên cười vui vẻ bán manh đủ điều, Tam Hào hắn nhìn bảo bối của mình đang làm trò lấy lòng hắn, tới nỗi gương mặt nhỏ nhắn lại nhăn…nhăn y như bà cụ non.
" Nhiên Nhiên hôm nay ở nhà có vui không hửm…". Hắn bế nhấc bổng cô lên xoay xoay, mặt cô thì cười tươi như hoa trúng được mùa, nhưng thật ra trong lòng đã khóc 7749 dòng sông rồi a…
" Dạ…vui lắm ạ…Mommi còn cho con kẹo Dâu Tây nữa ạ…".Gương mặt cô vui vẻ khoe khoang, tay còn đưa ra chỉ chỉ tả hình dáng đủ kiểu, Tam Hào hắn bật cười.
" Thế à…vậy Nhiên Nhiên có muốn Ba Ba mua quà cho con không nè…". Hắn thương yêu xoa đầu nựng nựng hai cái má mềm mềm nhỏ nhắn của cô.
" Có ạ…Ba Ba nhớ mua kẹo Dâu Tây cho con nha…nha". Hắn nhìn cô con gái nhỏ của mình hai mắt sáng rực to tròn chớp chớp manh vô cùng.
" Được…Ba Ba sẽ mua cho con…". Tam Hào hắn biết chỉ có kẹo loại Dâu Tây mới làm con gái của hắn thích thú đến như thế.
" Ba Ba ơi…"
" Sao thế bảo bối…???"
" Sao con không thấy lúc nào gia đình mình cùng đi chơi với nhau thế ạ…".Cô cũng thắc mắc...? không hiểu gì sao hai người này không thổ lộ tình cảm với nhau chứ.
Mỗi người điều lạnh nhạt với đối phương, nhưng hễ nghe tin gì liên quan đến của người kia thì ráo rức rạo rực cả lên, đã thương mà còn ngại, bởi ta nói yêu nhau lắm cắn nhau đau a…
Mệt giùm mấy người này…thấy như cô không, sống tự tại tới đâu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-chu/1601148/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.