Gương mặt của Trương Kiêu mơ hồ có dấu hiệu nức ra, anh chạy nhanh về phía cậu. Ôm Trương Gia Bảo đã triệt để hoá đá vào lòng.
Mà lúc này, trong phòng từ chủ nhà cho tới khách trừ Dương Vũ - kẻ bất ngờ hôn môi thì điều hoá đá, không tin được mà nhìn hắn.
Mẹ Dương hoàn hồn, đi đến nắm vai hắn hỏi: " Con nói cho mẹ, ai dạy con cái này?".
Dương Vũ ngây thơ cười tươi nói: " Là dì Út đó ạ. Lúc nào về dì ấy cũng hôn mọi người mà, sao mẹ lại là con".
Mẹ Dương bóp trán mình nói: " Dì con chỉ hôn má thôi. Sao con lại hôn môi hả?".
Dương Vũ hai ngón tay chạm nhau, chu mỏ giảo biện: " Dì Út nói con thích ai thì chỉ cần hôn người đó. Thì người đó sẽ thành của con".
Mẹ Dương nhẵn nhịn cơn giận đang lên tới trên não, nhẹ nhàng giảng dạy nói: " Đúng là như vậy. Nhưng bé Bảo còn nhỏ, còn cũng vậy nên không được làm như vậy nghe chưa. Như vậy sẽ khiến bạn giận con đó".
Dương Vũ nghe vậy thì chỉ hơi buồn trả lời: " Dạ. Còn không làm như vậy đâu". Rồi sau đó quay qua cậu nói: " Bé Bảo cũng đừng giận mình nha".
Trương Gia Bảo lúc này mới hoàn hồn lại, cũng chỉ nghĩ hắn không hiểu gì mà cho quay, nói: " Không sao. Mình không giận đâu".
Mà mẹ Dương lúc này, trong lòng đã muốn lôi em Út nhà mình đánh cho lên bờ xuống ruộng. Nội tâm hét lên ' Bách Quyên, em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-cua-phao-hoi/2992651/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.