Giờ Thìn, Nguyên Quân Bạch cùng với Vũ Học và Cố Phong xuất phát, ba người ngự kiếm đến Đông Khinh thành, bọn họ nhẹ nhàng tiếp đất, chỗ họ đứng là bìa rừng cách thành cũng không mấy xa, Vũ Học đi đến vỗ vai Nguyên Quân Bạch hỏi:"Tiếp theo chúng ta phải bắt đầu từ đâu đây, phong chủ Dương Mặc?"
Nguyên Quân Bạch lạnh mặt quay sang nhìn hắn, ánh mắt đầy sát khí nhìn Vũ Học, Vũ Học nhất thời bị ánh mắt sát khí của y làm câm nín, từ lúc xuất pháp đến giờ, Nguyên Quân Bạch chưa bớt giận vì hắn đã nói chuyện điều tra cho Cố Phong.
Vũ Học lùi lại vừa hay đụng trúng người Cố Phong, hắn quay người lại nhìn Cố Phong. Cố Phong nhìn hắn, hai người nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Cố Phong cất tiếng muốn hỏi thì bị Vũ Học lấy mình làm tấm chắn, hắn núp sau lưng Cố Phong nói:"Ngươi mau dỗ dành sư tôn của ngươi giúp ta đi."
Cố Phong nghe vậy có chút phì cười, hắn nhìn sang Nguyên Quân Bạch, ánh mắt sát khí ấy vẫn chưa thu hồi, Cố Phong cất bước đi đến bên cạnh y, hắn nắm lấy bàn tay trắng nõn của y nói:"Sư tôn, người đừng giận sư bá nữa, không phải người nói đến đây để điều tra sao?"
Lời nói của Cố Phong vô cùng nhẹ nhàng, Nguyên Quân Bạch nhìn khuôn mặt tuấn tú của Cố Phong, khuôn mặt tuấn tú ấy vô cùng bình tĩnh, Nguyên Quân Bạch nhìn một lúc mới rút bàn tay của mình khỏi tay hắn quay sang chỗ khác nói:"Ai nói ta giận hắn."
Cố Phong nghe câu này của y liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chua-lanh-cua-nam-phu/541182/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.