Cái quái gì...? Nhiệm vụ... có quá đơn giản không?
Mặc kệ thế nào, hoàn thành trước đã...
Tiêu Phạm Nhạc kéo chăn qua một bên, đứng dậy. Cô với tay muốn đem thứ chất đang được truyền vào cơ thể kia lấy xuống, kết quả là quá thấp nên không với tới.
- ...
Chưa gì đã thấy thêm một cái xui xẻo rồi...
Phạm Nhạc giơ con thỏ.
- Mộ Mộ, lấy nó xuống!
Phạm Nhạc bởi vì bực tức mới ra lệnh cho Mộ Mộ, không ngờ con thỏ trực tiếp rời tay cô bay lên lấy cái túi kia xuống. Phạm Nhạc vô ngữ. Hay thật...
Phạm Nhạc một tay ôm Mộ Mộ, một tay ôm thuốc xuống giường. Bước mới mấy bước mà chân đã đứng không vững.
[Ký chủ đang trong thời gian hồi phục, xin giảm thiểu hoạt động]
- ....
Phạm Nhạc muốn chửi thề một tiếng. Cô chỉ đi mấy bước thôi có được không? Hơn nữa theo tình trạng này thì muốn đi học có mà bằng niềm tin à? Đi mấy bước cũng không nổi, đi học chính là người si nói mộng!
[Nhiệm vụ hệ thống đưa ra tuyệt đối khả thi]
Phạm Nhạc đem Mộ Mộ trong tay lắc lắc.
- Khả thi em gái ngươi!
[Mộ Mộ không có em gái!]
- .....
Ngươi thích hố ta vậy à? Mắng ngươi cũng không xong?
Phạm Nhạc trực tiếp bỏ ngoài tai lời của Mộ Mộ, đứng vững tiếp tục đi. Ít nhất cũng phải cho cô biết bộ mặt của cô bây giờ có được không? Còn may gương ở khá gần giường...
Phạm Nhạc cảm thấy, bề ngoài cũng không quan trọng. Cô chỉ cần đây là một bé loli trắng trẻo là được. Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cho-ta-lam-hoc-sinh-tieu-hoc/3775168/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.