Có lẽ là do trước giờ luôn bị Tiêu Phạm Nhạc không yêu thích nên Tiêu Gia Huy muốn nói cũng không nói được gì nhiều, cuối cùng là đứng dậy rời đi. Phạm Nhạc với tay muốn đem ông giữ lại, nhưng bởi vì động tác của ông quá nhanh nên cô không kịp làm, suýt chút ngã xuống khỏi giường. Người đàn ông vội quay lại, muốn đỡ lại luống cuống tay chân không biết làm gì.
Phạm Nhạc giơ tay, ông liền nắm tay cô, mắt có chút lo lắng.
- Bao giờ con khỏe, ba dẫn con đi chơi được không? Tiêu Gia Huy nhất thời chưa tiếp thu được. Phạm Nhạc long lanh nước mắt nhìn, tin chắc người trước mặt tuyệt đối sẽ không từ chối.
- Được, khi nào con khỏe ba sẽ dành thời gian cho con.
Phạm Nhạc vui vẻ cười. Tiêu Gia Huy không nhịn được xoa đầu con gái, sau đó không để vợ nói gì liền mang theo ra ngoài. Cửa đóng lại, Phạm Nhạc vẫn chưa khỏi cảm thán.
Nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có thể lại gọi một tiếng "ba". Dù căn bản không phải ba của cô, nhưng cũng là "ba ruột"...
Chỉ tiếc, còn thiếu mẹ...
- Mộ Mộ, người phụ nữ Y Lạc đó có dính dáng gì đến Tiêu Phạm Nhạc?
[Thông tin không có sẵn, ký chủ phải tự tìm kiếm]
Phạm Nhạc thở dài. Ký ức cũng chẳng giúp gì nhiều được cho cô, bởi một đứa nhóc 10 tuổi căn bản không có nhận thức được nhiều.
- Vậy tình trạng sức khỏe của ta thế nào?
[Tình trạng sức khỏe, đang cập nhật.
Thể trạng: yếu.
Bệnh: Máu không đông.
Nhóm máu: Rh - âm tính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cho-ta-lam-hoc-sinh-tieu-hoc/3775167/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.