Nhân viên lập tức choáng váng ngay tại chỗ!
Em tưởng nơi này là chợ bán rau hay sao mà lựa chọn tùy tiện thế?
Nhân viên bất động sản:
- Em gái, giá nhà chỗ bọn chị không thấp đâu, em muốn mua thì có phải là nên khiến cha mẹ đến đây bàn bạc kỹ càng không? Nói thật nếu muốn mua thì bọn chị có thể giảm giá…
Sau đó Tiêu Thần Tâm lấy thẻ ngân hàng ra:
- Quẹt!
Nhân viên: “…”
Thiệt hay đùa vậy?! Cô bé có tí tuổi đầu này mua nhà thậm chí không thèm hỏi giá, trực tiếp muốn quẹt thẻ luôn?
Tiền trong thẻ có đủ không?
- Thế… Em đi theo chị.
Nhân viên bất động sản nhận lấy thẻ ngân hàng dẫn Tiêu Thần Tâm đến chỗ kế toán. Nói thật cô cũng rất hiếu kỳ rốt cục trong tấm thẻ này có bao nhiêu tiền mà đòi mua mấy căn mấy căn.
Sau đó, số tiền trong thẻ nhanh chóng được biểu hiện ra: “Số tiền còn lại: 662.321.542,33 tệ.”
Nhân viên bất động sản: “…”
Kết toán: “…”
Chời đất cha mẹ ơi!
Một cô nhóc bé tí tẹo thế tùy tiện cầm tấm thẻ, không ngờ tài khoản còn dự tận sáu trăm sáu mươi triệu!
Đại gia, ngài còn cần vật trang sức trên đùi không?
Năm phút sau, nhân viên bất động sản đứng ở cửa vẫy khăn tay:
- Em gái, hoan nghênh sau này thường xuyên đến nha ~~~
Thật ra thì muốn mua nhà nhất định không thể nhanh chóng như vậy được. Nhưng đối với Tiêu Thần Tâm mà nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630823/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.