Người khác ca hát đòi tiền, Chu Chỉ Kỳ ca hát là đòi mạng!
Trương Tiểu Kiếm dứt khoát xông vào nhà vệ sinh rửa mặt bằng nước lạnh, cố tình lúc trước Tiêu Thần Tâm còn đang nói sợ hãi, giờ lại dựa lưng vào cửa nhà vệ sinh, cười hì hì đổ thêm dầu vào lửa:
“Tới đây ~ Sung sướng nào ~ Dù sao có ~ Vô số thời gian ~~~~”
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Lại rửa lần nữa!
Con nhóc chết tiệt, hãy đợi đấy!
- Khụ khụ…
Không có cách nào khác, có dày vò cũng phải cố chịu. Trương Tiểu Kiếm trở về ngồi vào sofa, giúp Chu Chỉ Kỳ uốn nắn từng câu từng câu:
- Câu ‘Nàng là một khúc nhạc miên man’ hát không đúng, lại lần nữa. Ừm, tốt, tiếp tục…
Hai ngày thời gian thoắt cái đã qua.
Nhanh chóng tới ngày thi sơ khảo.
Nhóm năm người Trương Tiểu Kiếm cùng nhau đến đại sảnh tầng một của một trung tâm thương mại trong thành phố.
Khác với thử giọng, lúc thi sơ khảo đã có khá nhiều khán giả. Cả trung tâm thương mại toàn là người, đông đặc, người bình thường đừng nói là lên sân khấu biểu diễn, chỉ sợ bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào thôi đã không chịu nổi rồi…
Thoáng đếm thử, ít nhất năm sáu trăm!
Còn thí sinh dự thi thì hôm nay có khoảng 100 người tới. Đây đều là các thí sinh vượt qua vòng thứ nhất trong thành phố Thiên Kinh.
Trải qua thử giọng, hôm nay những thí sinh có mặt ở đây tuyệt đối đều có kỹ xảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630809/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.