Không thể không nói, đây là một câu hỏi toi mạng.
Đậu xanh, quả thực da đầu tê dại, trời đất chứng giám anh thật sự không làm chuyện gì có lỗi hết á!
Nhưng vấn đề là lúc này có nói gì cũng không đủ tin cậy, không đủ đô, cho nên cách tốt nhất chính là dứt khoát…
Nói thật được khoan hồng đi…
- Khụ khụ…
Trương Tiểu Kiếm vội hắng giọng, sau đó nói:
- Tâm Tâm em nghĩ mà xem, nếu thầy thật sự có chuyện gì với cô ấy thì sao có thể dẫn em vào nhà này được, đúng không?
- Ừm ừm, có lý.
Tiêu Thần Tâm đáng yêu gật đầu:
- Rồi sao nữa?
- Sau đó thế này…
Trương Tiểu Kiếm nói:
- Thầy không phải là phải giúp người ta nghĩ cách vượt qua trận đấu sao? Em nghĩ mà xem, thầy không thể ăn bám em đúng không? Cho nên dù sao thầy cũng phải kiếm tiền chứ, đúng lúc có cơ hội này, thầy không đồng ý sao được. Cô ấy nói là kiếm tiền cưa đôi cho thầy!
- Ừm…
Tiêu Thần Tâm nhẹ nhàng chấm chấm môi, sau đó nhìn vào mắt Trương Tiểu Kiếm…
Bất chợt, cô bé nhào vào lòng Trương Tiểu Kiếm, cười duyên:
- Hi hi, bộ dáng khẩn trương của thầy lúc nãy thật là thú vị, sợ tới mức mặt trắng bệch! Nói như vậy, thầy để ý em lắm đúng không?
- Em nói thế không phải nhảm nhí sao.
Trương Tiểu Kiếm lặng lẽ lau mồ hôi lạnh:
- Anh sợ hai người các cô đánh nhau…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630808/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.