Sau khi biết bệnh tình của Tiêu Diệp, Mạnh Nhạc Nhạc đến gặp đội ngũ y tế tại buổi hội chẩn, đội ngũ này đã là tập hợp của những người có trình độ cao nhất thế giới hiện nay nhưng vẫn không có cách nào giải quyết vấn đề bệnh của Tiêu Diệp.
Tất cả các xét nghiệm đều cho thấy, tế bào trong cơ thể anh ấy đã bị kích thích bởi một loại vật chất nào đó và bắt đầu phân tách cực nhanh, ước tính chỉ chưa đầy nửa tháng nữa sẽ làm cơ thể anh chết vì lão hóa.
Mạnh Nhạc Nhạc không thể chấp nhận kết quả như vậy bèn đi gặp dì Mộc, dì Mộc không những không ngạc nhiên mà chỉ khẽ thở dài:
"Dì vẫn luôn do dự xem có nên nói với con hay không, nhưng thằng bé Tiêu Diệp kia rất bướng bỉnh, còn rằng đây là quyền riêng tư của nó... Haizz, sáng nay Tiểu Mễ vô tình nhìn thấy báo cáo, dì đã đoán con sẽ đến..."
Mạnh Nhạc Nhạc ngẩng đầu, thấy báo cáo nằm rải rác trên bàn, lại nhìn vào cái nháy mắt của bà thì cũng hiểu được cái "vô tình" này có nghĩa gì.
Đây hẳn là do bà cố ý.
Nhưng Nhạc Nhạc phải thừa nhận rằng cô ấy rất biết ơn sự cố ý này, Mạnh Nhạc Nhạc không thể tưởng tượng nổi nếu mình cứ không hay biết gì rồi để Tiêu Diệp chết già đi... một ngày nào đó cô sẽ càng đau đớn hối hận muốn chết.
Hít một hơi thật sâu, cô mong chờ hỏi: "Thật sự không có cách nào sao?"
Dì Mộc trầm ngâm, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462549/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.