Nói xong câu kia, thứ sưng to thô dài của Lục Vị cũng chọc tới kẽ mông cô, di động trên dưới, cứ như định lúc nào cũng có thể bắt đầu tính sổ.
Mạnh Nhạc Nhạc thở hổn hển, lỗ dâm giữa cơn cao trào vẫn phải thừa nhận những va chạm đến từ phía dưới, nước nôi giàn giụa cũng phần nào làm giảm bớt sự nóng bỏng bên trong, nhưng vách thịt mềm bị cây gậy sắt thọc cắm vẫn chẳng hề có sức chống trả.
Mỗi khi đầu nấm to tướng nghiền qua cửa động mẫn cảm, cô lại không nhịn được rùng mình run rẩy, sau mông lại bị một cây gậy thật dài khác chọt chọt, có thể nói là 'trước có hổ sau có sói', tiến thoái lưỡng nan.
Nhạc Nhạc muốn tìm lý do để cự tuyệt, nhưng trong lòng lại cũng tự hiểu rõ, suy đoán của Lục Vị đã chính xác.
Dưới tình huống như vậy, cô nào có tâm tư để đưa ra lựa chọn, mà nếu có, thì cũng sẽ mang theo xu hướng tránh làm tổn thương thêm cho người khác, nên kiểu gì cũng sẽ lựa chọn người hay mối quan hệ nào đã tồn tại, đúng theo nguyên lý 'dao sắc chặt đay rối'.
Nhưng theo như lời Lục Vị nói, vậy còn chẳng phải là, là... chơi... chơi 3 sao?
Nếu chỉ làm với người xa lạ thì cũng thôi đi, chơi thế chứ chơi nữa chẳng qua cũng chỉ là cuộc truy hoan dục vọng, nhưng... làm cùng Lục Vị và Trần Kiến Bạch? Trong đó còn trộn lẫn cả tình cảm, rồi tương lai biết phải nhìn mặt nhau thế nào cũng là cả một vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462545/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.