Trần Kiến Bạch đứng trước cửa hang do dự thật lâu, trong lòng lướt qua vô số hình ảnh, cuối cùng hiện lên trước mắt chính là ở khách sạn London, anh cùng Nhạc Nhạc vui vẻ hoàn thuận ngồi trên sofa, Nhạc Nhạc đang xem bộ phim về Lagrange, còn anh thì đang xem cô chăm chú.
Mỗi lần họ xem một bộ phim nào, sau đó anh đều phải xem lại một lần nữa, bởi vì chỉ cần có cô ở bên, anh liền không thể tập trung được.
32 năm trước, anh vẫn luôn tập trung vào nghiên cứu khoa học, ăn nói thì vụng về, cũng không biết phải nói sao để làm người khác cảm động, anh chỉ biết giờ khắc này, khi phải đối mặt với khả năng Nhạc Nhạc sẽ ở bên một người khác, đối mặt với khả năng sẽ vĩnh viễn mất đi Nhạc Nhạc như Lương Thần Thu nói.
Anh, không nỡ.
Loại chuyện như ăn thảo dược này đúng là đã đi ngược lại với các quy tắc của anh, nhưng cuối cùng, anh vẫn làm.
Sau khi ăn xong, từ bụng dưới lập tức dâng lên một cơn nóng khó tả, bộ phận nào đó nháy mắt thức tỉnh, dựng cả chiếc quần phồng lên.
Tất cả có vẻ đều đã đi theo kế hoạch, nhưng tuy là kế hoạch đã vạch ra chu toàn, Lương Thần Thu cũng không thể ngờ, Trần Kiến Bạch lại là một người đàn ông có lòng tự trọng mạnh mẽ đến vậy.
3 phút sau, anh vẫn không nhúc nhích đứng ở cửa động.
10 phút sau, anh vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Ước chừng đã đứng đến 20 phút, đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462544/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.