Sau khi máy bay đáp xuống căn cứ B, nhiệm vụ cứu hộ lập tức được triển khai.
Mạnh Nhạc Nhạc cầm bản đồ bắt đầu lục soát, Trần Kiến Bạch mang theo hòm thuốc đi phía sau.
Đi đến một ngã rẽ, tai nghe Trần Kiến Bạch lại truyền đến giọng Vương Cách Trí:
“Ở hướng đông bắc.”
Trần Kiến Bạch ngạc nhiên:
“Sao cậu biết?”
“Tôi vừa mới bấm một quẻ, chính là vị trí kia… Ai da, cậu cứ nghe tôi đi, đi về hướng kia, đừng dẫn theo Nhạc Nhạc…”
Trần Kiến Bạch nửa tin nửa ngờ đi theo chỉ dẫn của Vương Cách Trí hướng về phía đông bắc, càng về sau, Vương Cách Trí lại càng đưa ra hướng dẫn rõ ràng, cuối cùng cũng tới một cái hang nhỏ.
Lúc này ở một bên khác, Lục Vị vẫn còn đang nói chuyện với Lương Thần Thu, đương nhiên cũng là dùng tai nghe Bluetooth để tiện cho quân sư có thể tùy lúc chỉ đạo.
“Cô nói xem liệu Nhạc Nhạc có thể chú ý tới ám hiệu tôi lưu lại không? Cỏ tôi cũng đã ăn rồi, lỡ như cô ấy tới chậm…”
“Mọi sự đã xong, chỉ thiếu…”
Giây tiếp theo, Lục Vị ngơ ngác nhìn người đàn ông vừa đẩy ra nhánh cây ngoài cửa động, không khỏi có chút hoảng:
“Đậu má, Trần Kiến Bạch, không ngờ lại là Trần Kiến Bạch tìm được nơi này trước… Phải làm sao bây giờ?”
Trong tai nghe cũng trầm ngâm mất một lúc mới truyền đến chỉ thị:
“Không có việc gì, để xem anh ta định làm gì trước đã?”
————————
Trần Kiến Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462542/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.