Edit: Tiểu Meo Meo
Beta: Sa Nhi
Mạnh Nhạc Nhạc nói xong thì xoay người trở về phòng, hồi lâu mới nhớ ra, hazzz, bây giờ có điện thoại rồi, còn có cả Wechat, sao cô cứ phải gặp mặt nói chuyện làm gì nhỉ?? Tự dưng lại rêu rao như vậy, còn bị ông bô cười nhạo nữa chứ.
Trong sự xúc động, cô chỉ cho ông già nhà mình một chai rượu, chai còn lại thì giấu trong phòng ngủ của cô, ông Mạnh tức giận đến trợn cả mắt nhưng cuối cùng cũng chẳng làm gì được.
Mạnh Nhạc Nhạc với ông già nhà mình bỏ ra nửa ngày dọn dẹp nhà cửa, mua sắm đồ Tết, dán câu đối, cuối cùng ngôi nhà này cũng có một chút không khí đón Tết rồi.
Trong khi quét dọn, Mạnh Nhạc Nhạc nhìn thấy ở cửa ra sân sau có một chồng phương thuốc, toàn bộ đều được viết tay bằng bút lông, là chữ viết của ông già.
Nhìn lướt thì có vẻ như đều là đơn thuốc đã hết công hiệu mà ông già đã thử nghiệm xong.
Cô nghiêm túc suy nghĩ, thật ra thí nghiệm khoa học từ xưa đến nay đều chỉ dựa vào phán đoán, chẳng qua là thí nghiệm hiện đại có thể dựa vào máy tính để tính toán kết quả, sự chênh lệch của số liệu được giảm bớt rất nhiều, rồi dựa vào đó để lựa chọn kết quả khả thi nhất. Nhưng cha cô lại không biết những điều này, ông chỉ có thể sử dụng phương pháp cổ xưa nhất, mà làm vậy cũng chẳng khác gì mò kim đáy bể.
Cô biết, ông già đã sốt ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3459577/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.