Nhìn Bạch Tử Phàm đáng cúi mình hành lễ dưới đại điện, Ngu Yên Vũ không khỏi cười lớn một tiếng rồi nói: "Ha ha..Lời ấy của người sai rồi, ta đã nói qua, ta phong chức vị Đại trưởng lão Thái Âm Giáo cho ngươi, không chỉ là vì công lao của ngươi."
"Mà còn do Ngu Yên Vũ ta có lòng muốn bồi dưỡng nhân tài. Giết tướng phong tướng nên một khi Ngu Yên Vũ ta đã quyết định, sẽ không có chuyện thay đổi."
"Từ giờ trở đi, ngươi cũng đừng hạ thấp mình, xưng hô mình là 'tiểu nhấn' với ta nữa. Hay lui về vị trí của ngươi đi, ta còn truyện còn trọng khác cần phải công bố."
Nhận lấy lời nói cùng ánh mắt quả quyết của Ngu Yên Vũ, Bạch Tử Phàm biết chuyện này đã không thể từ chối được nữa, có từ chối tiếp sợ rằng sẽ trọc giận đến tôn nghiêm của Ngu Yên Vũ cùng các vị trưởng lão ở đây.
Mọi người sẽ nghĩ, Bạch Tử Phàm hắn không biết điều.
Vậy là Bạch Tử Phàm liền bày tỏ lòng cảm tạ sâu sắc với Ngu Yên Vũ, rồi lui lại phía sau, để tiếp tục quan sát diễn biến.
Các vị trưởng lão nhìn bóng lưng của Bạch Tử Phàm quay về, trong lòng không khỏi thầm khen: "Tên nam nhân này có thể ăn nói lưu loắt, uyển chuyển trước mặt Giáo chủ nương nương mà không nhận lấy bất kỳ áp lực nào, lại lấy một thân tu vi của hắn, tên này không đơn giản!!"
"Quả nhiên ánh mắt của Giáo chủ nương nương phi phàm, nhìn được những chuyện mà chúng ta không thể nhìn ra, điều mà chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941508/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.