Phía bên này, Bạch Tử Phàm đang cố gắng giải khai cấm chế trên người mình, thì ở phía bên kia, Doãn Chí Bình đang từng bước, từng bước một ép sát về phía Sở Nguyệt Thiền.
Sở Nguyệt Thiền thấy Doãn Chí Bình ánh mắt giống như sói đói nhìn mình, mỗi bước tiến của Doãn Chí Bình, Sở Nguyệt Thiền lại theo bản năng lùi lại phía sau thêm một bước.
Cứ thế Doãn Chí Bình tiến, Sở Nguyệt Thiền lại lui, cho đến khi lưng chạm một vào một bức tường lạnh. Sở Nguyệt Thiền mới nhận ra mình đã hết đường để tiếp tục lui, nàng hoảng loạn nói:
"Doãn Chí Bình...ngươi đừng...ngươi đừng... tới đây!!"
Doãn Chí Bình thấy bộ dạng của Sở Nguyệt Thiền đã không khác nào con cừu non chỉ đợi mình làm thịt, hắn cười vang lên rồi nói:
"Đừng thẹn thùng...Đừng thẹn thùng... lát nữa nàng có cầu ta tới nữa đi... tới nữa đi.. cũng không cầu được đâu... hắc hắc."
Tiến thêm vài bước nữa tới sát Sở Nguyệt Thiền, Doãn Chí Bình chép miệng tiếc nuối nói:
"Đáng tiếc...đáng tiếc a...nếu như có thời gian, ta có thể chuẩn bị thêm một chút xuân dược. Như vậy thì đến lúc thái bổ nàng, ta sẽ thấy được cái bộ dáng từ tiên tử lạnh lùng trở thành yêu nữ dâm mị câu nhân là thư thế nào?"
"Ta sẽ thấy được cái bộ dạng bên ngoài thì cự tuyệt, bên trong lại mời chào là như thế nào..hắc hắc"
"Có như vậy, quá trình thái bổ của ta sẽ trở nên hương diễm hơn, đạt được hiệu quả cao hơn....hắc hắc... càng nghĩ đên khung cảnh ấy, ta lại càng cảm thấy kích thích khó hiểu."
"Haiz.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941501/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.