Bạch Tử Phàm nghe vậy, thì đã hiểu ở trong lòng: "Xem ra không phải lúc nào, nàng ta cũng theo dõi hắn, mà sau khi hắn lấy được 'dị hỏa' nàng ta mới chính thức, đến Tắc Bắc hoang mạc theo dõi hắn. "
Bạch Tử Phàm hít một hơi trong lòng, đối diện với ánh mắt sắc bén của Ngu Yên Vũ, mà sắc mặt hắn không đổi, bình tĩnh nói: "Nhờ hồng phúc của Giáo chủ nương nương, lần này tiểu nhân trên đường đi lấy 'dị hỏa' cho ngài, đã gặp được một số cơ duyên nhỏ, nên đã giúp tu vi của Tiểu nhân đạt được đến cảnh giới như hiện tại."
"Có vẻ như trời cao có mắt, biết tiểu nhân làm việc cho Giáo chủ nương nương, nên mới ưu đãi với Tiểu nhân như vậy."
Giọng nói của Bạch Tử Phàm khi nói, cho người ta cảm giác, giống như hắn đang cố gắng áp chế, sự vui sướng trong lòng vậy.
Ngu Yên Vũ nhíu đối mắt phượng lại, nhìn Bạch Tử Phàm, nàng nói bằng giọng không nhạt không mặn: "Thật vậy sao?"
Bạch Tử Phàm cười nói: "Đúng vậy a, tiểu nhân lấy đâu ra cái can đảm, để đi lừa dối Giáo chủ ngài chứ."
Thấy ánh mắt của Ngu Yên Vũ vẫn nhìn chằm chằm mình. Lúc này, trong mắt của nàng ta hiện lên một tầng sương mờ nhạt, khiến Bạch Tử Phàm không thấy rõ cảm xúc ở trong đó.
Trong lòng Bạch Tử Phàm nhất thời không phán đoán được ý đồ của nàng ta, nhưng hắn không thể tỏ ra do dự, nên nhanh chóng mở miệng đáp nói: "Nếu Giáo chủ không tin, Tiểu nhân chỉ có thể thề trước Thiên đạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941474/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.