Trong tửu lâu chỉ có hai chiếc ghế ngồi dành cho Bạch Tử Phàm và Tiêu Viễn. Tiêu Võ và hai tên khách khanh đang đứng ở một bên.
Nhìn bộ dạng của Tiêu Võ có chút khép nép, lo sợ.
Tiêu Viễn thấy Bạch Tử Phàm đi vào lập tức đứng lên chắp tay mời: "Các hạ mời ngồi!".
Đợi Bạch Tử Phàm ngồi xuống, Tiêu Viễn thanh nhã rót cho hắn một chén rượu rồi nói: "Không biết đại danh của các hạ là gì, là ngươi ở đâu, để tại hạ có thể chiêm ngưỡng đại danh của vị thiếu niên anh hùng này".
Khi hắn nói chuyện tạo ra cho người khác một cảm giác ấm áp, dễ gần.
Tiêu Võ chỉ bĩu môi một chút, đại ca của hắn là khẩu phật tâm xà, hắn quá quen thuộc với loại chuyện này rồi, nếu không phải vậy hắn còn thật tưởng đại ca của hắn là người tốt đâu.
Bạch Tử Phàm nghĩ nghĩ một chút, hắn đoán rằng xem ra tên Tiêu Viễn này có vẻ kiêng kị lai lịch của hắn.
"Tại hạ là Bạch Tử Phàm, đệ tử của Thái Âm Giáo lần này ra ngoài làm nhiệm vụ cho tông môn"
Tiêu Viễn vốn bộ dạng luôn ung dung, trầm tĩnh lúc này cũng giật mình kêu lên: "Thái....Thái Âm Giáo!!".
Hai tên khách khanh cũng Tiêu Võ cũng lập lô ra ánh mắt kinh sợ.
Tiêu Viễn uống một ngụm rượu, để bình tĩnh lại rồi nói: "Bạch huynh nói là Thái Âm Giáo ở núi Nam Sơn Minh Nguyệt Quận ấy ư!"
Bạch Tử Phàm gật đầu: "Đúng vậy!".
Tiêu Viễn cũng không nghi ngờ bởi đối phương còn trẻ tuổi đã có tu vi Luyện Thần Cảnh, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941429/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.