Trong lúc Lý Giai khóc thầm cuộc sống nước sôi lửa bỏng, ở một đầu khác của thành phố, Trần Minh lại đang hưởng thụ trải nghiệm nóng bỏng dục hỏa đốt người.
“Anh~ không phải muốn đến hỏi tội sao?”
Trần Minh bị đẩy ngã trên sô pha, trên người đè một vị cực phẩm mỹ nhân, thân mình lồi lõm lung linh chỉ mặc tình thú nội y, bộ ngực đẫy đà áp sát vào lồng ngực hắn, mềm mại co giãn khiến hắn không cách nào rời ánh mắt.
Làm một người tình phụ của Trần Minh, Đinh Y Kỳ luôn biết rõ lợi thế của bản thân ở nơi nào. Thấy ánh mắt của hắn trực câu câu nhìn sự nghiệp tuyến của bản thân không thể tự kiềm chế, Đinh Y Kỳ xì một tiếng khinh miệt nhưng trong lòng lại vô cùng tự đắc. Làm một nữ nhân đối với khác phái bày tỏ mị lực, nếu đối phương đáp lại đương nhiên sẽ thực khinh thường đối phương nhưng trong lòng cơ bản là sẽ hài lòng, nếu đối phương không tỏ vẻ gì hết tất nhiên nữ nhân ngoài miệng sẽ rất tán thưởng nhưng trong lòng nhất định sẽ hận chết đối phương (tham khảo Tiêu Phong của Thiên Long Bát Bộ).
“Đúng vậy!”
Vốn bàn tay của Đinh Y Kỳ đã hướng phía dưới dò xét, đột nhiên lại bị Trần Minh bắt lại, lúc này nhìn lại, ánh mắt hắn thanh minh, khóe môi giương lên nụ cười lạnh lẽo nào có nửa phần y nỉ kiều diễm gì?
Nhưng sự thật thì…
Đinh Y Kỳ lười biếng mang theo chút vũ mị phong tình liếc liếc Trần Minh không tỏ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ban-tay-vang-no-manh/3133633/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.