Lâm Tuyết không để trong lòng chuyện đánh nhau hiển nhiên liền có người để ý.
Hà Yến vốn tưởng rằng đếm xong liền có thể nhìn thấy Trần Minh nhẹ nhàng xoa đầu mình nói rằng mọi chuyện đã xong rồi. Hiển nhiên mọi chuyện xong là xong nhưng trường hợp liền không như là mơ lắm.
Trần Minh vậy mà lại cùng Lâm Tuyết đứng chung một chỗ, hai người mải nói chuyện với nhau cười cười nói nói hoàn toàn quên mất nơi này còn có một người nữa.
“Trần Minh, cậu thật giỏi!”
Trần Minh vốn định nói gì nữa, đột nhiên bị Hà Yến ôm lấy đánh gãy.
“Nhân gia vừa rồi sợ lắm đó!” Hà Yến ôm lấy tay Trần Minh lắc lắc làm nũng.
Lâm Tuyết vốn định nói gì đó an ủi Hà Yến đột nhiên bị ánh mắt của Hà Yến làm cho giật mình. Ánh mắt đó tràn đầy ghen ghét thị uy.
“Không phải sợ, mọi chuyện đã qua, chúng ta đi ăn cơm trước đi!”
Trần Minh lắc đầu an ủi Hà Yến nói.
Có vẻ như sự kiện hôm nay liền như vậy mà thôi, sau đó ba người ăn cơm rồi về khách sạn nghỉ ngơi đều không lại có thêm chuyện gì xảy ra. Hà Yến nhân cơ hội hẹn Trần Minh ngày hôm sau cùng nhau đi tham quan.
“Lâm Tuyết, cậu có ý gì?”
Lâm Tuyết vốn định đóng cửa phòng liền bị Hà Yến đẩy ra chất vấn.
“Ý gì là ý gì? Không hiểu cậu đang nói gì!”
Lâm Tuyết xoa xoa có chút trướng đau thái dương, hôm nay Hà Yến thật sự có đủ khác người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ban-tay-vang-no-manh/3133570/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.