Từ sau khi thân phận Tà Thần bị đưa ra ánh sáng, các cửa hàng của Thú tộc vốn kinh doanh trong thành nay toàn bộ đều phải dọn ra ngoài thành, tuy rằng trước mắt Vương tộc Iris vẫn chưa đuổi bọn họ đi, nhưng tương lai bọn họ chỉ sợ cũng rất khó dừng chân ở đây. Vì thế Tộc trưởng triệu tập các tộc nhân, thương lượng ngày lên đường.
Mọi người đều không muốn từ bỏ sinh hoạt an nhàn bây giờ, một khi rời khỏi nơi này, bọn họ lại phải phiêu bạt khắp nơi.
"Nếu không phải Tà Thần lừa gạt chúng ta thì sao chúng ta lại rơi vào tình cảnh như vậy chứ?" Một người thanh niên đột nhiên giận dữ nói.
"Đúng vậy, sớm biết ông ta là Tà Thần thì chúng ta đã không thờ phụng rồi!" Một người khác phụ họa.
"Chúng ta vất vả lắm mới tích góp được tài phú, chỉ bởi vì Tà Thần xuất hiện mà toàn bộ đã bị hủy trong chớp mắt."
Mọi người xúc động phẫn nộ, oán giận liên tục.
Đúng lúc này, một chén trà rơi xuống đất, phát ra âm thanh giòn vang, làm cảnh tượng tán loạn trong nháy mắt yên tĩnh lại.
Tima đứng lên, hai ánh mắt lạnh băng lướt qua mọi người: " Sở dĩ Thú tộc chúng ta có thể sinh hoạt an bình như bây giờ là vì cái gì?
"Là bởi vì năm đó ta và mấy đứa con nít chơi đùa bất ngờ lại cung phụng trái cây dại cho Thần Onus! Là bởi vì mấy quả dại không đáng chút tiền này mà Thần Onus đã giúp chúng ta đuổi dã thú, chúng ta mới có thể an cư lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-anh-dung-chiu-chet/1664562/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.