Thượng Khả dùng thời gian hầm một nồi canh nấm mới xác định Diêm Lục mất trí nhớ.
Độ kiếp thất bại, chuyện cũ trước kia tan thành mây khói, một cuộc sống mới lại tiếp tục. Đối với Thượng Khả mà nói, chuyện này không thể nghi ngờ là một bắt đầu không tồi.
Diêm Lục một bên ăn canh, một bên nhìn chằm chằm Thượng Khả.
Thượng Khả không hiểu hắn ăn canh thì ăn canh đi, nhìn chằm chằm cậu làm cái quỷ gì?
Đem một nồi canh ăn sạch sẽ, Diêm Lục chậm rì rì nói: "Ta cảm thấy, ăn ngươi vẫn tương đối ngon hơn."
Cho dù ăn bản tôn rất ngon cũng sẽ không cho ngươi ăn đâu!
Biến thành nấm đã đủ bi thôi lắm rồi đó có được không? Bên người còn phải nuôi thêm một tên mà thời thời khắc khắc muốn ăn luôn mình, hơn nữa trong tương lai tên chết tiệt này thật sự là ăn cậu đó a!
Thượng Khả cảm thấy nếu muốn đem hắn bồi dưỡng thành một Thần Quân, nhất định phải đem tên mắc chứng bệnh tình cảm đạm bạc này biết được thế gian đẹp đẽ biết bao nhiêu, sau đó mới có thể sửa được nhân sinh quan và thế giới quan vặn vẹo của hắn.
Cho nên, Thượng Khả quyết đoán dẫn hắn ra ngoài du lịch, tầm tiên vấn đạo (*) đồng thời thể nghiệm sinh hoạt, trừng ác dương thiện(**),thắp sáng nhân tính sáng chói.
(*) Tìm tiên hỏi đạo
(**) Trừng trị cái ác, biểu dương cái thiện
Vài ngày sau, Thượng Khả đem toàn bộ đồ vật cất vào nhẫn trữ vật(*),sau đó tạm biệt với các bạn nấm trong sơn động, rồi mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-anh-dung-chiu-chet/1664495/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.