Vu Tịnh Diên, mẫu thân của Lang Nhất Hàn, người đáng lẽ đã chết cách đây hơn mười lăm năm trước nay lại đứng sờ sờ ở đại điện.
Nhìn mũi kiếm chỉ cách mình vài milimet đôi mắt nữ nhân đanh lại, vung tay gạt thanh kiếm qua một bên. Nàng ta đứng phắt dậy, tà áo theo chuyển động mà bay lên.
Vu Tịnh Diên chỉ tay vào Lang Nhất Hàn lớn giọng.
"Lang Nhất Hàn, người đúng là thứ bất hiếu, ngay cả mẫu thân của mình cũng dám động thủ?"
Lang Nhất Hàn cười lạnh, Vô Minh lần nữa quay về trong tay.
"Sao ta không dám động kẻ muốn giết ta từ khi vừa sinh ra cơ chứ?"
Đôi mắt đỏ của Lang Nhất Hàn hơi nheo lại, sự nguy hiểm cùng sát khí đánh thẳng về phía Vu Tịnh Diên khiến nàng ta có chút run rẩy.
Vu Tịnh Diên, nàng ta có thể xem như là nữ nhân xinh đẹp bậc nhất ma tộc, bởi thế mới có thể lọt vào mắt xanh của tiền ma tôn khiến ông ta hao tâm tổn phí biết bao nhiêu mới đem được người về.
Nhưng bông hồng nào thì chẳng có gai, nàng ta xinh đẹp kiều diễm như thế nhưng bên trong là một người đàn bà điên dại, luôn đề cao bản thân mình lên cao và coi mọi thứ là rác rưởi, tính cách điên cuồng luôn muốn mình là nhất. Và đặc biệt, Vu Tịnh Diên dường như rất hận tiền ma tôn, nhưng không hiểu vì cớ gì lại chấp nhận cưới ông ta.
Lúc mới sinh Lang Nhất Hàn, bà ta cho rằng mình vừa gánh thêm một cục nợ và cực kỳ chán ghét hắn nên nhiều lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397174/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.