Liếc mắt thấy Tôn Thượng nhà mình không có ý định vung kiếm chém người Bạch Âm với Cố Dạ Thiên mới âm thầm thở ra một hơi, nhưng lại nghĩ đến chuyện tiếp theo sẽ diễn ra họ lại lần nữa rùng mình, nghe xong chắc ngài ấy không giết mình đâu.
Lang Nhất Hàn hậm hực đá đống giấy qua một bên đi thẳng đến chiếc bàn gỗ được điêu khắc tinh xảo, tay cầm lấy bình trà đưa thẳng lên miệng mà uống như uống rượu không có chút gì gọi là lễ nghi, à mà tại nơi này hai cái từ lễ nghi ấy cũng vô dụng mà thôi.
Là một con người sắc bén, Lang Nhất Hàn liếc mắt một cái cũng nhận ra hai tên này đến đây không chỉ đơn giản là đến xem hắn làm việc. Đặt bình trà trong tay xuống, Lang Nhất Hàn đưa mắt nhìn hai người đang đứng bởi một vẻ mặt do dự ở đằng kia.
"Các ngươi có điều gì muốn nói à?"
Giọng nói lạnh băng không rõ vui buồn vang lên làm Bạch Âm đang suy nghĩ cũng bị giật mình mà nhảy cẫng lên một cái, y hệt người bị bắt quả tang khi đang làm chuyện xấu.
Hắn nhìn thế cũng đủ biết tên này lại làm cái trò phạm lỗi gì nữa rồi, mà phần lớn hình như là gây hại cho hắn. Hừ, cái này thì hắn chắc luôn, độc y cái gì chứ, thần y cũng là thá gì, hạ độc giải độc, chữa bệnh cho người khác thì êm đẹp từ đầu đến cuối. Đến phiên hắn thì nào là lộn thuốc, nào là sai phương thức, rồi nào là tác dụng phụ, vân vân và mây mây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397163/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.