Mỗi tay một cầu lửa lớn, màu sắc có chút kì lạ nhưng đầy ma mị với những ánh tím bao quanh, Lang Nhất Hàn nghiến răng đem hai cầu lửa nhắm thắng vào cái cây gớm ghiếc kia
"Aaaaaa nhân loại chết tiệt!!"
Yêu thụ thét lên một tiếng chói tai, cả người nó phút chốc chìm trong lửa, ngọn lửa lan ra khắp nơi đem từng chút phần cơ thể của yêu thụ đốt cháy khiến nó cảm nhận đau đớn liên hồi
Dây leo quấn quanh người thả lỏng, Tuệ Phong vô lực rơi xuống, khi chạm vào lồng ngực ấm áp của hắn không hiểu sao y lại thấy ủy khuất vô cùng, nếu hắn không đến kịp có phải y sẽ..sẽ...
Ngón tay bấu chặt vào vạt áo, Tuệ Phong cúi thấp đầu không để cho Lang Nhất Hàn nhìn thấy bộ dạng hiện tại của mình
Cảm nhận được người trong lòng run rẩy Lang Nhất Hàn càng ôm chặt y hơn
Ánh mắt càng thêm đáng sợ nhìn cái cây đang giảy giụa không ngừng, ngọn lửa như có linh tính mà luồn sâu vào bên trong đem yêu đan thiêu thành tro kèm với đó là tiếng nổ kinh trời
'Bùng'
Lý Mộc Hiên đang bốc thuốc cũng bị tiếng nổ làm giật mình nhìn ra bên ngoài, sau đó đầy lo lắng nói với Vu Bân
"Không phải bọn họ xảy ra chuyện gì chứ?"
Bạch Âm đứng đối diện đang đút thuốc cho bệnh nhân bình thản nói
"Không có gì đâu, Tôn...à Lang công tử sẽ bảo vệ sư huynh của ngươi thôi"
"Ngươi đưa đây để ta làm cho"
Cố Dạ Thiên khó chịu đưa tay muốn dành bát thuốc trên tay Bạch Âm nhưng bị y tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397146/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.