"Vậy chúng ta nên làm gì đây sư phụ?"
Tuệ Phong hăng hái nói với Hàn Diệp, nếu đã làm phải làm cho tới thôi
Hàn Diệp nghe y hỏi chỉ quay đầu trưng bộ mặt ngơ ngác của mình ra, một lúc sau lại cau mày khó hiểu
"Sao con lại hỏi ta? Nhiệm vụ của mấy đứa thì mấy đứa tự nghĩ cách đi chứ, ta đến đây chỉ để giám sát thôi"
Hàn Diệp vừa nói vừa đem tay chắp ra sau lưng, đầu ngẩng cao bày ra bộ dáng nghiêm nghị của trưởng bối
Ba người còn lại trên mặt biểu thị: thật ra là người cũng không biết chứ gì, tụi này biết tỏng người rồi
May thay trong bọn họ vẫn còn một người đáng tin cậy
"Chúng ta đến nhà trưởng làng xem sao" - Vu Bân điềm đạm nói
Lý Mộc Hiên liền như cún nhỏ vẫy đuôi mừng chỉ, hai mắt sáng ngời như sao nhìn Vu Bân
"Đúng đúng, trưởng làng là người nắm toàn bộ tình hình của ngôi làng này, hỏi chuyện sẽ dễ dàng hơn, đại sư huynh thật là giỏi"
Đối với sự nhiệt tình của Mộc Hiên, Vu Bân chỉ mỉm cười rồi đưa tay xoa đầu
Hành động ôn nhu bất ngờ này khiến Mộc Hiên sững người, mặt vì thế cũng hiện lên một rặng mây hồng trông qua kiều diễm vô cùng
Nội tâm y lúc này đang điên cuồng gào thét vì hạnh phúc, aaaaaa huynh ấy xoa đầu mình, là đang xoa đầu mình, bàn tay của huynh ấy thật lớn a, thích chết mất
Tuệ Phong và Hàn Diệp đứng một bên: Tụi này chết rồi
"Đi thôi đi thôi, hai người định đứng đấy tới bao giờ?"
Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397138/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.