"Không chọc huynh nữa"
Lang Nhất Hàn cười cười dời mặt mình ra, nếu chọc y thêm nữa chắc chắn hắn sẽ bị đánh a
"Đệ mới tới đây không biết đường, huynh có thể dẫn đệ đi được không?"
Cảm thấy mặt mình đã bớt nóng Tuệ Phong mới ngước lên nhìn hắn
"Được, ta dẫn đệ đi"
Nói xong y liền đi trước, Lang Nhất Hàn mỉm cười bước theo sau, nhìn qua vô cùng hài hòa
Tại một góc nào đó, Cố Dạ Thiên nhìn theo bóng hai người mặt đầy khinh bỉ
"Hơ, không biết đường cái con khỉ, không biết ngài ấy đã đi tới đây biết bao lần rồi"
'Cốp'
"Oái..."
Cố Dạ Thiên bắt lấy cái thứ vừa bắn vào đầu mình, nhìn xong liền nhăn mặt
"Tên nào giàu thế, ném bạc luôn cơ đấy, đừng để ông đây biết là a...ai..."
Cố Dạ Thiên quay đầu tìm kiến thủ phạm, thấy ánh mắt cảnh cáo của ma tôn nhà mình cùng cục bạc lớn trên tay với ý 'tiếp theo vào đầu ngươi sẽ là cái này' hắn liền nuốt nước bọt đảo mắt đi
"Viên bạc này đẹp ghê ta ơi" Mịa nó đau quá đi mất
Tuệ Phong dẫn Nhất Hàn đi khắp nơi, còn sư phụ của y thì không biết đã biến mất ở nơi chốn nào rồi
Nhìn bóng dáng nam nhân miệng tươi cười trước mặt ánh mắt hắn không khỏi hiện lên sự ôn nhu, Cố Dạ Thiên đi theo nhìn thấy thế liền nổi da gà, tôn thượng bị đoạt xá rồi
Tuệ Phong cắn lấy một viên kẹo hồ lô, má bên phải cứ thế phồng lên nhìn trông đáng yêu không chịu được
"Ta nói đệ nghe, nơi này có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397132/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.