Ngày tháng dần trôi, Tuệ Phong ở thế giới này cũng đã gần hai tháng, mọi thứ dường như trôi qua rất êm ả, không hề có biến động gì
Mỗi ngày dậy sớm, ăn uống, ra sau núi tu luyện đến chiều tối thì trở về, mọi việc cứ lặp đi lặp lại khiến y đôi lúc cảm thấy chán nản
Đây không phải là tu chân giới sao? Ít nhiều cũng phải có dramma gì đó cho y hít chút chứ
Sau một tháng chăm chỉ tu luyện thì cuối cùng y cũng từ Trúc Cơ lên Kim Đan Sơ Kỳ
Hôm nay cũng như bao ngày, Tuệ Phong ôm kiếm ra sau núi, cục bông trông không vui vẻ mấy đi đằng sau y, lâu lâu lại đưa mắt lườm lườm cái người vui vẻ bên cạnh mình
Từ một tuần trước, Tuệ Phong bỗng dưng có thêm một cái đuôi nữa ngoài cục bông, chính là vị đại sư huynh của y, phải nói tên này thực rãnh rỗi, suốt ngày kè kè theo y không thấy chán, y thắc mắc bộ làm đại sư huynh nhàn nhã như vậy sao?
Ban đầu y cảm thấy phiền à không là cực kỳ cực kỳ phiền, ngươi nghĩ ngày nào cũng có người kè kè theo mình như camera giám sát thì có mệt không
Tuệ Phong y đã nói với hắn rất nhiều lần về việc này thế nhưng tên này triệt để làm ngơ riết rồi y cũng lười quan tâm mặc hắn muốn làm gì thì làm, bất quá tên này biết nấu ăn không những thế nấu cũng rất ngon, có người tự nguyện nấu cho mình ăn thì ngu gì không nhận chứ
Chỉ là người với người hòa thuận nhưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/275363/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.