"Lão bá à, đây là cái gì? Trông thật đẹp"
Tuệ Phong ôm cục bông trên tay phấn khích chỉ vào cái thứ tròn tròn màu đen được treo lên đang đưa qua đưa lại theo gió
Chủ của sạp hàng là một ông lão râu tóc bạc phơ, thấy người hỏi là thiếu niên trước mặt, ông liền nở nụ cười cất giọng nói
"Vị công tử thật có mắt nhìn, đây là một chiếc vòng"
Ông lão lấy chiếc vòng đưa cho Tuệ Phong xem, Tuệ Phong sờ sờ lên nó cảm giác thật thích, vừa cứng cứng mềm mềm
"Vòng? Vòng tay sao?"
Tuệ Phong nhìn kĩ chiếc vòng kia, nó giống như mấy cái vòng mà em gái của y hay đan vậy, chỉ là bề rộng của nó lớn hơn cộng với màu đen huyền tạo cảm giác mạnh mẽ chứ không xinh xắn như mấy cái vòng em gái y đan
Mà điều Tuệ Phong để ý trên chiếc vòng này chính là mấy viên đá nhỏ lấp lánh được gắn trên đó, nó có màu giống như màu mắt của cục bông, màu đỏ của máu, điều này khiến y cảm thấy thích thú
Ông lão lắc đầu cười nhẹ
"Không hẳn"
Tuệ Phong nghiêng đầu khó hiểu, không đeo tay chả nhẽ đeo chân?
"Chiếc vòng này rất đặc biệt, công tử hãy xem..."
Ông lão nhận lại chiếc vòng từ tay Tuệ Phong, nhẹ nhàng đặt nó lên lòng bàn tay của mình
Chiếc vòng bắt đầu biến hóa, lúc to như cái thắt lưng lúc lại nhỏ như một chiếc nhẫn, điều này khiến Tuệ Phong thích thú mà kêu lên một tiếng
"Thật thần kì"
Ông lão thấy thế mỉm cười, điềm đạm nói
"Như công tử thấy, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/275360/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.