Men theo tiếng khóc đứt quãng của cô gái, Lạc Cẩn Du sắc mặt lạnh lùng đi qua tiện tay nhặt lên một cây gậy gỗ cạnh vách tường.
"Xin các người thả tôi ra đi mà!"
Cô gái như đã tuyệt vọng, giọng nói yếu ớt mang theo tia cầu khẩn hét lên.
Lạc Cẩn Du chậm rãi đi đến đám côn đồ đang vây quanh kia, cả đám nhìn rõ là anh thì thất kinh tránh qua một bên.
Chỉ có duy nhất gã cầm đầu vẫn đang ra sức đè cô gái dưới thân ra sức sờ soạng xé rách áo cô.
Cổ Lạc Cẩn Du hơi lắc nhẹ, anh đi đến thẳng tay dùng cây gậy đập thẳng vào đầu tên kia, chỉ nghe gã ta hét lên một tiếng rồi ngã sang bên cạnh.
"Mẹ nó, là thằng nào!"
Cô gái kia nhân cơ hội ngồi dậy rụt người vào một góc không dám nhúc nhích.
"Anh, anh Du."
Gã côn đồ lập tức như chuột thấy mèo, chút hống hách vừa nảy đã biến mất tăm. Lạc Cẩn Du lạnh lùng nhìn gã nhả ra một chữ.
"Cút."
Gã côn đồ kia vội vã dạ vâng lòm còm ngồi dậy chạy đi thật nhanh.
Lạc Cẩn Du lúc này mới nhìn tới cô gái ngồi trong góc kia khẽ chẹp miệng một cái.
Cô nhóc Đào Lâm Lâm này anh đã gặp vài lần rồi, cô có tính cách mềm yếu nhu nhược mà anh ghét nhất, vậy mà lần nào gặp mặt cũng là thấy cô gặp chuyện không may.
Đang lúc anh ngắm nhìn cô nhóc kia thì trong góc khuất một gã đàn ông trung niên bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077731/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.