Lây mãi người cũng không chịu tỉnh Lạc Cẩn Du nổi cáu không khách khí vả bôm bốp lên gò mà tròn ủm của tiểu Đào.
"Số nhà bao nhiêu hả con nhóc kia?"
Tiểu Đào bị đánh đau nhíu mày lại mơ mơ hồ hồ trả lời:
"109."
Nói rồi cô lại tiếp tục ngủ, Lạc Cẩn Du hít vào thở ra ngửa mặt nhìn trời một lúc lâu mới đem người nằm trên đùi vác lên lưng ôm lên nhà.
Khu chung cư cũ kỹ với bốn tầng vậy mà con mẹ nó ngay cả thang máy cũng không lắp, Lạc Cẩn Du một mạch cõng tiểu Đào đi hết 3 tầng lầu.
Đến trước cửa nhà anh liền thả con ma men trên lưng xuống, tiểu Đào mắt nhắm mắt mở đứng không vững xuýt thì té ngửa, vẫn là Lạc Cẩn Du nhanh tay đem cô áp lên cửa giọng điệu anh bất hoà hỏi:
"Chìa khoá nhà đâu?"
Tiểu Đào hé mắt mờ mịt nhìn anh, còn không quên chớp mắt ngu một cái. Lạc Cẩn Du một tay đỡ eo cô một tay bóp má nâng mặt cô lên, anh cố giữ kiên nhẫn hỏi lại lần nữa.
"Chìa khóa ở đâu?"
Lần này tiểu Đào đã có phản ứng lại nhưng là một cái lắc đầu mờ mịt.
"Không biết."
Lạc Cẩn Du hít sâu một hơi đè xuống tiếng chửi bậy bên miệng, nhìn cô nhóc lại có dấu hiệu nhắm mắt tiếp anh cũng mặc kệ thò tay sờ khắp người cô tìm chìa khoá.
Khi tay anh sờ đến eo, tiểu Đào bị nhột lập tức cười khúc khích hô.
"Đừng, nhột quá."
Lạc Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077729/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.