Ăn xong bữa cơm tiểu Đào trò chuyện với Mục Hy không ngớt lúc chia tay nhau thì nắng chiều cũng đã ngã dần về Tây.
Trên con đường đất đỏ rợp bóng cây Lạc Cẩn Du lần nữa nắm tay tiểu Đào đi đến dòng sông nhỏ đêm qua, hai người tìm một tảng đá ngồi xuống Lạc Cẩn Du lại không khỏi chẹp miệng nói:
"Xem ra lại phải chuẩn bị ăn cơm chiều rồi nhỉ!"
Tiểu Đào phủi bụi trên tay thật sạch liếc mắt nhìn anh.
"Tối tối rồi chúng ta ăn cũng không muộn mà."
Lạc Cẩn Du chống hai tay ra sau nhàn nhã duỗi thẳng hai chân, anh híp mắt nhìn mặt trời đỏ rực phía chân trời bỗng một cơn gió mát thổi qua khiến anh rất thư thái mà nhắm mắt lại, nhưng lời nói ra lại chẳng xuôi tai chút nào.
"Muộn chứ! Ngồi nghe em với Mục Hy nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển cơm trong bụng anh cũng tiêu hoá hết rồi."
Chỉ có đưa mỗi cái thiệp cưới mà hai vợ chồng kia kì kèo hết cả buổi, nhớ lại vẻ đắc ý vui sướng lộ rõ trên mặt Triệu Thần Huân anh cảm thấy ngứa răng vô cùng.
Tiểu Đào bĩu môi nghiêng đầu tựa lên vai anh.
"Xíu về em nấu mì cho anh ăn."
Lạc Cẩn Du nhẹ nhếch môi vòng tay qua đem cô ôm vào lòng.
"Haizz, tạm chấp nhận vậy!"
Tiểu Đào bật cười thoải mái tựa người vào lòng anh hưởng thụ từng làn gió mát, bỗng Lạc Cẩn Du nói:
"Đào Đào, qua đám cưới Mục Hy em theo anh về thành Nam nhé?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077661/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.