Tiểu Đào bị Lạc Cẩn Du lật qua lật lại cả đêm khiến cô mở mắt thôi cũng mệt, ánh nắng mặt trời đã lên cao cô là bị anh hôn đến tỉnh.
"Anh tránh ra..."
Cô mè nheo bực bội đẩy mặt anh ra nhưng Lạc Cẩn Du vẫn không chịu thôi hết hôn lại cắn má cô.
"Lạc Cẩn Du..."
Tiểu Đào ấm ức mở mắt ra đã thấy anh một thân tây trang phẳng phiu đang cười xấu xa nhìn mình, cô dụi mắt lòm còm bò dậy chui vào lòng anh.
"Đào Đào, anh phải trở về thành Nam một chuyến."
Lạc Cẩn Du ôm cô gọn lỏn trong lòng, tiểu Đào hé mắt vẫn còn nhập nhèm buồn ngủ hỏi anh:
"Sao vậy ạ, có chuyện gấp sao anh?"
Lạc Cẩn Du vuốt tóc cô gọn ra sau rồi lấy thun buộc lại, đáp:
"Dự Án Tịch Hy Biệt Uyển có chút vấn đề, anh về rồi sẽ thu sếp thời gian đến đây với em."
Tiểu Đào dụi mắt ngồi thẳng lưng nhìn anh.
"Anh cứ bận việc đi, chạy qua chạy lại mệt lắm."
Lạc Cẩn Du mỉm cười hôn lên má cô.
"Có gì đâu mà mệt?"
Tiểu Đào biết cô nói không nổi anh, bèn bĩu môi.
"Thế lần sau anh đến thì báo với em một tiếng nhé!"
Anh cứ đến đột ngột thế này cô đỡ không kịp a.
Nào biết Lạc Cẩn Du tặc lưỡi một cái, đáp:
"Để xem tâm trạng."
Tiểu Đào câm nín luôn.
Hai người trò chuyện không quá lâu thì Lạc Cẩn Du phải rời đi, tiểu Đào muốn xuống lầu tiễn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077658/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.