Đi được một đoạn đường mà tâm trí tiểu Đào vẫn cứ lơ lửng Lạc Cẩn Du chép miệng xoa xoa đầu cô hỏi:
"Chơi vui chứ, lần sau anh đưa em đến đây chơi tiếp nhé?"
Tiểu Đào lắc đầu nguầy nguậy từ chối.
"Không đi, không đi nữa!"
Lạc Cẩn Du liếc cái đầu sắp lắc đến rớt của cô bực bội hỏi:
"Tại sao? Anh thấy em thích khu trò chơi lắm mà!"
Vì cô thích nên anh mới miễn cưỡng đi vào còn không tiếc sức lực chơi cái trò gắp thú ấu trĩ kia.
Tiểu Đào bĩu môi hậm hực nhìn anh, lên án.
"Vì anh bạo lực! Chơi không được liền muốn đập hỏng máy trò chơi của người ta!"
Lạc Cẩn Du chớp mắt một cái có hơi chột dạ đưa tay sờ sờ mũi.
"Ờ thì đó cũng gọi là một thú vui mà."
Tiểu Đào trợn trắng mắt lườm anh, Lạc Cẩn Du khẽ chậc một tiếng cười cười.
"Anh nói thật mà, hôm nay cũng xem như ôn lại cảm giác khi còn niên thiếu!"
"Là sao ạ?"
Tiểu Đào khó hiểu hỏi anh, chỉ thấy Lạc Cẩn Du nhìn thẳng về phía trước như nhớ về miền kí ức, anh nói:
"Nhớ năm đó anh du học cả ngày lẫn đêm đều phải miệt mài học còn mệt hơn chó, hiếm khi có ngày nghỉ cả đám bạn liền kéo nhau đến sân tập bắn thi bắn súng."
Anh là người chơi hăng nhất vừa nóng nảy vừa háo thắng hễ có kẻ nào thắng được anh thì liền sẽ trở thành mục tiêu thách đấu của anh và Triệu Thần Huân chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077619/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.