Khi tia nắng đầu tiên trong ngày mạnh mẽ xé toạc màn đêm u tối chiếu sáng khắp thế gian, tiểu Đào cuối cùng cũng hạ sốt yên ổn chìm vào giấc ngủ.
Lạc Cẩn Du thức trắng một đêm trong mắt đã hằn lên không ít tia máu, anh cúi người áp má lên trán cô lần nữa xác định thân nhiệt cô đã hạ mới nhẹ nhàng vén chăn cẩn thận lại cho cô rồi đi xuống tầng.
Lôi Kiệt sớm đã chờ sẵn ở sảnh lớn Lạc Cẩn Du vừa ngồi xuống anh liền tiến lên báo cáo.
"Đám người tối qua đã xử lý sạch sẽ rồi thưa lão đại, ở xung quanh đó có hai cái camera giám sát cũng đã được xử lý xong xuôi."
Tuy thành Nam là địa bàn của Lạc gia nhưng đã là con người đều sẽ bị pháp luật trói buộc, Lôi Kiệt tốn không ít công sức để xóa sạch các dấu vết để lại hiện trường, còn những kẻ bị thương kia cũng đã âm thầm chuyển đến bệnh viện của Tần Hạo.
Lạc Cẩn Du nhận lấy tách cafe đen đắng ngắt do quản gia Tô đưa tới không nhíu mày lấy một cái liền uống cạn.
Vị đắng ngắt lưu lại trên đầu lưỡi có chút tê dại, anh nghiến chặt quai hàm trầm giọng hỏi:
"Là ai phái chúng đến?"
Đây mới là điều mà anh muốn biết nhất!
Lôi Kiệt nhanh nhẹn đáp lời:
"Chẳng ai phái đến cả ạ, chúng là đám buôn hàng trắng bị chúng ta càn quét mấy tháng này có lẽ do mang hận nên hội họp cùng nhau ám toán anh."
"Hửm!"
Lạc Cẩn Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077610/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.