Cả đám người bị hỏi đến ngượng liền thu ánh mắt về chỉ có Lạc Cẩn Du vẫn nhìn chằm chằm chằm vào Lạc Thần.
"Sao em lại về đây?"
Lạc Thần ném vali qua một bên uể oải đi tới ngồi phịch xuống sofa hờ hững đáp:
"Thích thì về thôi!"
Lạc Cẩn Du nhíu mày trầm giọng nói:
"Trả lời anh cho đàng hoàng!"
Lạc Thần vốn chả nghe lọt tai lời Lạc Cẩn Du nói nhưng lúc anh vừa với tay muốn rót tách trà uống giải khát thì ánh mắt liền liếc thấy tách cafe vỡ nát trên bàn trà.
Chân mày Lạc Thần hơi nhướng lên thu tầm mắt về tiếp tục rót trà, giọng nói ra tuy hờ hững nhưng đã nghiêm túc đi không ít.
"Vài ngày tới là ngày giỗ của mẹ, em vừa vặn kết thúc lịch trình ở nước ngoài nên về nhà sớm vài hôm."
Lạc Cẩn Du hỏi:
"Uý Nham không về cùng em sao?"
Lạc Thần thấy hôm nay Lạc Cẩn Du phi thường lắm lời nên không kiêng nhẫn đáp:
"Anh ta là quản lý chứ có phải vợ em đâu! Về nhà giỗ mẹ còn phải mang anh ta theo?"
Lạc Thần nói xong cứ tưởng Lạc Cẩn Du sẽ như mọi khi độc miệng nói móc mình, nhưng không ngờ anh lại im lặng rơi vào trầm tư một hồi lâu.
Suy nghĩ như thủy triều chảy qua trong đại não Lạc Cẩn Du, anh nghĩ mọi chuyện lại trùng hợp thế sao?
Anh vừa bị ám toán thì Lạc Thần cũng vừa vặn từ nước ngoài trở về, hành tung của anh khó dò mà kẻ đứng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077608/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.