Rầm!
Lạc Cẩn Du cơ hồ là đá bay cửa mà đi vào, sắc mặt anh âm trầm, quần áo trên người đã xộc xệch không chút chỉnh chu.
Mọi người trong biệt thự không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, Lạc Cẩn Du đi thẳng đến một cước đạp cho Lục Cường phải khụy gối xuống đất.
"Tôi giao cả biệt thự lại cho cậu! Vậy cậu đã làm cái gì hả?"
Lạc Thần hôn mê, Tần Hạo trúng đạn, mà Đào Đào lại mất tích sống chết không rõ!
Hai mắt Lạc Cẩn Du đỏ ngầu, lúc nghe được tin cô mất tích trái tim anh dường cũng đã bị ai đó khoét mất.
"Là do tôi vô dụng, xin ngài trách phạt tôi."
Lục Cường cắn răng cúi thấp đầu nhịn xuống vị máu tanh từ cổ họng dâng lên, bộ dáng nhận hoàn toàn mọi lỗi lầm vào mình.
Gân xanh trên trán và cánh tay Lạc Cẩn Du nổi lên cuồn cuộn, mắt thấy Lục Cường phũ phục cúi đầu nhận tội như thế sự phẫn nộ trong đáy lòng anh lại không có cách nào đè xuống được.
"Phạt, phải phạt! Cậu nghĩ bản thân mình sẽ thoát được tội sao? Cả những người hôm nay ở biệt thự đều phải phạt!"
Anh rống lên, một cước nữa vung ra Lục Cường đã chịu không được mà lăn đi vài vòng cuối cùng ngụm máu tươi trong cổ họng cũng tuôn trào.
"Tôi giao biệt thự cho cậu, vậy mà người đi ra khỏi đây cậu lại không tra xét! Chỉ là một kẻ người làm vậy mà cũng có mặt mũi được đặc cách ra vào thoải mái ư?"
Lục Cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077596/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.