"Không... được..."
Trong lúc không khí yên tĩnh đến chết chóc, một giọng nói thều thào thốt ra có chút vang vọng vì giọng nói này là phát ra từ bên trong hồ kính hoà với tiếng nước róc rách nghe vào tai lại có chút rợn người.
Yết hầu Lạc Cẩn Du lây động, anh hít thở có chút khó khăn mà nhìn về người con gái đã tỉnh tự bao giờ bên trong hồ kính.
Tiểu Đào yếu ớt tựa lưng vào thành kính lạnh như băng, xuyên qua mặt kính mờ ảo cô nhìn thấy anh, một ngày không gặp sao mà lại tiều tụy thế kia?
"Cẩn Du, nếu anh dám quỳ, em sẽ không nhìn mặt anh nữa."
Cả người cô nhợt nhạt xanh xao không chút sức sống, nhưng ánh mắt lại kiên định đến lạ, kiên định đến mức sóng mũi Lạc Cẩn Du cay xè.
Lạc Vĩnh Sơn híp mắt xoay đầu nhìn tiểu Đào bên trong hồ kính cười khẩy một tiếng.
"Ồ, dũng cảm thế nhỉ! Cô không sợ chết à?"
Tiểu Đào cũng nhìn ông ta, cả người nhỏ bé là thế mà ánh mắt lại lạnh như băng. Lồng ngực cô yếu ớt khó nhọc phập phồng giọng nói lộ rõ sự khinh miệt.
"Ai mà không sợ chết, nhưng cho dù có chết tôi cũng không để anh ấy quỳ trước kẻ đê hèn như ông!"
Đều cùng là người liếm máu trên lưỡi dao mà sống, nhưng ông ta lại dùng phụ nữ để uy hiếp kẻ thù!
Chỉ có những kẻ thất bại vô năng mới lợi dụng phái yếu để đạt được mục đích!
Lạc Vĩnh Sơn bật cười ha hả chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077592/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.