Suốt mấy ngày sau đó sức khỏe của tiểu Đào dần ổn định hơn đã được chuyển ra khỏi phòng hồi sức cấp cứu , Lạc Cẩn Du tự mình ở lại bệnh viện chăm cô ngay cả công việc anh cũng gác lại không ít mà xử lý tại bệnh viện.
Nhưng cô vẫn cứ như cũ không có tỉnh lại khiến cho Lạc Cẩn Du ngày càng lo lắng, nên cứ gặp bác sĩ đến khám cho cô anh tựa hồ là dùng ánh mắt muốn cắn chết người mà nhìn người ta.
Bác sĩ: "Đầu năm nay làm bác sĩ áp lực quá! Sơ hở là bị nhai đầu ngay!"
Phòng bệnh của tiểu Đào là phòng bệnh vip được chia làm hai gian, Lạc Cẩn Du luôn xử lý công việc ở gian ngoài để tránh ồn đến cô.
Lôi Kiệt vẫn như thường lệ chạy tới lui đưa thức ăn và văn kiện cần Lạc Cẩn Du kí đến, anh ta đứng một bên nhìn lão đại hào hoa phong nhã trước kia mình, giờ đây tóc tai bù xù quần áo cũng chỉ là một bộ đồ thể thao tùy tiện, râu trên cằm lún phún cũng không thèm cạo khe khẽ lắc đầu.
Lạc Cẩn Du nhạy bén phát giác được ánh mắt Lôi Kiệt, anh ngẩng đầu rất không vui nhìn Lôi Kiệt chằm chằm.
"Nhìn cái gì?"
Lôi Kiệt đưa tay sờ sờ mũi, nghĩ bụng vẫn nên nói ra lời thật lòng.
"Lão đại, anh tàn tạ thế này chị dâu tỉnh dậy sẽ không chê anh chứ?"
Đầu lưỡi Lạc Cẩn Du lướt qua hàm răng một lượt, ánh mắt rất không có thiện chí mà nhìn anh ta, xoẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077584/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.