"Em thấy thế nào rồi?"
Bác sĩ cùng y tá rời đi hết Lạc Cẩn Du mới dám sáp lại gần cạnh giường bệnh, vì vết thương trên vai tiểu Đào không thể cử động mạnh nên anh đành nâng giường lên cao một chút cho cô.
Nhưng không biết vì sao cô không chịu nói năng gì mà cứ nhìn anh chằm chằm không rời mắt, nhất thời khiến cho kẻ mặt dày như Lạc Cẩn Du cũng phải lúng túng.
"Em... Có chỗ nào không thoải mái ư?"
Tiểu Đào chớp chớp mắt nhẹ lắc đầu, nói:
"Muốn, ngắm anh."
Vì khá lâu không nói chuyện nên cổ họng có phần khô khốc, âm điệu nói ra có chút nặng nề đến lạ.
Lạc Cẩn Du lấy nước cẩn thận đút cho cô từng chút, ngắm nhìn hàng mi khẽ rũ xuống của cô lòng anh lúc này mới an yên phần nào.
"Ừm, để em ngắm bao lâu cũng được."
Anh âm thầm cảm thấy may mắn vì khi nảy đã đi tút tát lại chính mình, không có doạ cho cô bỏ chạy.
Tiểu Đào cười khẽ, tay chậm rãi nâng lên muốn sờ mặt anh thều thào hỏi:
"Sao anh gầy vậy?"
Lạc Cẩn Du thấy thế liền nắm lấy tay cô áp lên mặt mình, nhẹ cọ cọ vào tay cô.
"Nhớ em nên gầy đấy."
Tiểu Đào xì một tiếng, sóng mắt nhẹ lây lườm anh một cái.
"Học ai mà mồm mép ngày càng dẻo thế hả?"
"Ông đây không học cũng thành tài."
Tiểu Đào lại cười tươi hơn trước, Lạc Cẩn Du nhìn vừa thương vừa xót anh cúi đầu nhẹ hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077581/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.