Ngu Tình hành động dứt khoát và quả quyết, cô sẽ không trì hoãn khi làm bất cứ điều gì.
Sau khi hỏi ý kiến Nhiễm Ninh ngày hôm qua, ngay buổi tối cô đã đến gặp mẹ của Tiểu Hàm, nói với cô ấy về ý tưởng quay phim của mình.
Sáng sớm nay, camera đã được lắp đặt trong phòng.
Khi Nhiễm Ninh đi kiểm tra phòng bệnh, hình ảnh nàng được bắt trọn vào ống kính.
Nàng vừa cao vừa xinh đẹp, không cần người quay phim tìm góc, chỉ cần đứng vào khung hình đã rất đẹp rồi.
Khi máy quay từ từ tiến tới, cô bé nằm trên giường bệnh mỉm cười ngồi dậy, dựa vào đầu giường, sau lưng có một chiếc gối, em không mặc áo bệnh nhân mà là quần áo của chính mình, một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu hồng, ở giữa có in một bông hoa hướng dương to màu vàng, trên đầu đội một bộ tóc giả ngắn xoăn màu nâu. Tiểu Hàm thích nhất bộ tóc giả này và đi đâu cũng đội nó. Kể cả khi trải qua hóa trị, em không bao giờ quên nhờ mẹ cất đi, xong việc thì trả lại cho em.
Không biết có phải là do có người quay phim hay không, hôm nay tâm trạng của Tiểu Hàm đặc biệt tốt, tuy mặt rất gầy nhưng cười nhiều hơn trước, có thể thấy được... cô bé đang rất vui vẻ.
"Chị bác sĩ, để em đãi chị một ít kẹo nhé." Cô bé đưa tay ra, trong tay có một chiếc kẹo.
Nhiễm Ninh nhìn đôi mắt rụt rè nhưng vui tươi của em, mỉm cười nhận lấy viên kẹo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-yeu-em-that-nhieu/3444578/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.