Cửa thư phòng bật mở.
Diệp Nghi bị thả cắm đầu vào sô pha.
Ngay sau đó, một chiếc khăn khô ráo ụp ngay vào mặt, đồng thời tiếng nói lạnh lùng của Diệp Tông vang lên: “Ngồi thẳng lên!”
Cô cẩn thận hí mắt qua khe hở khăn lông, thấy Diệp Tông sắc mặt tối đen ngồi đối diện cô, đang day mạnh giữa hai đầu mày: “Diệp Nghi, em khá lắm.”
Trừ phi tức giận cực độ, nếu không Diệp Tông sẽ không đem cả họ lẫn tên ra gọi cô. Bình thường anh hiếm khi nổi giận, nhưng càng là như vậy, khi giận lên sẽ hết sức khủng bố. Diệp Nghi không khỏi đổ mồ hôi lạnh: “Vừa rồi em chỉ cãi nhau mấy câu với Quý Thừa, sau đó không cẩn thận trượt ngã, thực sự không phải như anh nghĩ vậy đâu…”
“Người đêm hôm lén cạy khóa chạy tới phòng hắn chẳng phải em à? Em cảm thấy anh nên nghĩ như thế nào mới phải?”
“…” Diệp Nghi nghẹn lời, bí bách hồi lâu mới lí nhí nói, “Anh hai, hai ngày nay đã xảy ra rất nhiều chuyện… Quý Thừa nói, anh ấy có tình cảm với em… Em thấy anh ấy bị thương, nhất thời lo lắng muốn đến xem sao, kết quả là…”
Nói xong, cô cúi gầm mặt xuống, còn Diệp Tông lạnh nhạt hỏi: “Kết quả thế nào?”
“Kết quả, kết quả…” Ngập ngừng hồi lâu, cô nhìn trộm Diệp Tông bằng viền mắt đỏ au: “Kết quả phát hiện ra, anh ấy biết hung thủ đâm Nghiêm Hàn là ai. Người nọ cũng từng tập kích anh ấy, còn để lại một vết sẹo gần như trí mạng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-ve-ben-anh/2208925/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.