Diệp Nghi nhẹ buông tay, túi đeo rơi phịch xuống đất. Mà mấy người trong phòng khách, chỉ có mỗi Diệp Tông quay đầu lại. Đường Mật vẫn ôm chặt thằng bé khóc không ngừng, bên cạnh cô, Kỳ Yên đứng lặng ở đó, thân hình luôn tao nhã cứng đờ như đá tảng. Diệp Tông lắc đầu, ra hiệu bằng tay bảo Diệp Nghi lên lầu.
Khép lại cửa thư phòng, Diệp Nghi nhanh chóng xoay người, không tin nói: “Diện Diện?”
“Ừ.” Diệp Tông bước đến bên cạnh bàn, thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ.
Rõ ràng là chuyện động trời, anh lại bình tĩnh như không. Diệp Nghi không khỏi hoài nghi: “Anh à?”
Diệp Tông thu hồi mắt: “Gì vậy?”
“Rốt cuộc chuyện này là sao? Chẳng phải Diện Diện bị Diệp Sóc giấu rất kỹ rồi sao, đột nhiên sao lại đón được về rồi?” Diệp Nghi lo lắng nói, “Hơn nữa phản ứng của anh… sao em lại có cảm giác anh không vui? Không thuận lợi ư?”
“Em có nhớ tấm ảnh mà chúng ta đã từng giật tít rằng Quý Thừa và Đường Mật đi thăm con riêng không?”
“Nhớ chứ.” Lúc ấy cô vừa đến Mỹ, Diệp Tông vì giữ chân không để Quý Thừa truy lùng tung tích của cô, dùng tấm ảnh gán tin đồn cho Quý Thừa và Đường Mật.
“Chuyện đó đã dẫn đến sự cảnh giác của Diệp Sóc, hắn nhanh chóng chuyển đứa bé đi. Sự việc quá đột ngột, sau đó việc canh giác lại không nghiêm ngặt bằng lúc trước, cho nên bọn anh đã thừa cơ hành động. Nhưng Hàn Thiệu Thành đang ở Macau, ngộ nhỡ chuyện này làm lớn, không chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-ve-ben-anh/2208921/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.