Chương trước
Chương sau
"Fuck!!" Lam Vũ tức giận đập bàn cái 'rầm' làm ly nước bên cạnh sóng sánh suýt tràn ra ngoài.

Tức giận, thật tức giận mà!

Ngày hôm qua, cậu bị Hạ Linh, nữ đồng nghiệp vô cùng thân rủ rê đọc ngôn tình, cậu từ chối ngay từ đầu, nhưng dưới sự nài nỉ đe doạ ăn bám đủ kiểu, cuối cùng cậu đầu hàng và quyết định đọc nó, cuốn ngôn tình nghe nói là đang hot gần đây -《Độc chiếm tình yêu》.

Quả nhiên quyết định ban đầu là đúng mà, cậu hối hận vô cùng vô cùng vô cùng luôn !

Cái gì mà nam chính luôn chung tình với nữ chính, bộ không thấy anh ta ngày ngày tiếp xúc ánh mắt đưa tình với mỹ nữ nhiều vô số hay sao ? Cái gì mà tình yêu của anh đối với em là mãi mãi, mắt bị mù nên mới không thấy anh ta ngược tâm ngược thân nữ chính nhiều lần không đếm hết có phải không? Có phải hay không ?

Còn nữ chính nữa, cô con mẹ nó đi đâm đầu vô gối chết đi là vừa! Đã biết anh ta giỏi trăng hoa như vậy, còn ngu ngốc bám theo đến lụy tình, thậm chí anh ta còn đuổi cô ra khỏi nhà trong đêm mưa, cô còn yểu điệu quỳ xuống níu kéo khóc lóc van xin! Lúc anh ta nói quay lại, cô liền mềm lòng bỏ qua tất cả chỉ vì một lời xin lỗi đơn giản. Aaa !

Con mẹ nó! Cậu rất muốn lật bàn mà! ლ(¯ロ¯ლ)

Bình tĩnh bình tĩnh. . .

Lam Vũ hít thở sâu lướt chuột xuống phần bình luận, cho điểm, viết một tràng dài thật dài nào là chỉ trích nam chính ngạo mạn đáng khinh, nữ chính si tình ngốc nghếch.

Nhưng, cái gì cũng có giá. Trong đây, ngoài sự phẫn nộ dành cho cặp đôi nam nữ chính, cậu còn cảm thương cho nam phụ trùng tên với cậu.

Khoan hãy bảo cậu thiên vị, không phải vì cùng tên nên cậu thích, mà vì số phận quá mức bi đát của nam phụ, Khuynh Lam Vũ. Nam phụ này không phải yêu nữ chính mà làm nam phụ, thật ra cậu ta là em trai của nữ chính Khuynh Tố Nguyệt.

Trong truyện, Khuynh Lam Vũ là một ca sĩ nhỏ không nổi danh thuộc công ty giải trí DER của nam chính, thông thường ca sĩ không mấy nổi tiếng sẽ không được lăng xê nhiều nên việc không có hợp đồng hay hợp đồng ngắn hạn là chuyện bình thường.

Nhưng nhờ có ánh sáng của chị gái mình, Khuynh Lam Vũ được vào cửa sau, trở thành ca sĩ chính thức của DER. Nhưng từ đây mới phát sinh những chuyện đau lòng dành cho cậu thanh niên đẹp trai hát hay này. Một mối tình éo le. . ."Haizz..." lần thứ n Lam Vũ thở dài cho cuộc đời của nam phụ có tên giống mình, cậu ban đầu còn vui mừng vì mình là nhân vật trong một cuốn ngôn tình nổi tiếng, ai ngờ. . .

Thôi bỏ đi bỏ đi, Lam Vũ nhìn đồng hồ trên bàn, không ngờ đã trễ thế này, cậu xoay thắt lưng duỗi hai tay hai chân cho đỡ mỏi, ngáp một cái, tắt giao diện trên màn hình rồi shut down máy tính.

Thoải mái nằm trên giường ngủ rồi, cậu còn bặm môi chửi thầm Hạ Linh trong lòng, hừ, không phải nhờ cô thì cậu đâu phải bận lòng thế này, đâu phải ngủ trễ thế này, ngủ trễ thì sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ đó biết không?

May là ngày mai được nghỉ, cậu có thể thoải mái được ngủ thêm vài giờ rồi, nếu không như vậy, Hạ Linh, hừ hừ, cô cứ chờ đó đi!Hạ Linh đang ở nhà đắp mặt nạ dưỡng da, bỗng dưng hắt xì mấy cái liền, xoa mũi nói:

"Quái lạ, chẳng lẽ mình bị bệnh rồi sao?. . . Không phải là tên nhóc kia đang oán mình vì rủ cậu ta đọc ngôn tình chứ?" Hi vọng là không phải a, mình chỉ có ý tốt muốn Lam Vũ học tập cái gọi là 'sự chiếm hữu của tình yêu' thôi a, ngoài công việc ra, Hạ Linh còn chẳng thấy một mống giống cái nào bên cạnh cậu ta ngoài cô cả.

Cho nên, đầu sỏ mà Lam Vũ đang hết sức mình nguyền rủa thì lại thảnh thơi chăm sóc da mặt, còn nạn nhân thì uất ức mà đi tìm Chu Công đánh cờ.

Một luồng sáng phủ quanh người Lam Vũ mà cậu không hề biết, đang cuốn theo cơ thể cậu cùng bạch quang đó nhẹ biến mất như chưa từng tồn tại.

Ánh nắng của sớm mai chiếu xuống một góc giường rộng lớn mềm mại, tia nắng lọt qua khe cửa sổ, gió thổi xuyên qua màn cửa vải uốn lượn cuốn lên, làm lộ ra khung cảnh bên trong của căn phòng.

Đây là một căn phòng đơn giản lại sạch sẽ, đồ dùng nhìn qua có vẻ ít nhưng thực ra cái nào cũng hữu dụng, trên chiếc giường trắng tinh, một thân hình thon dài đang nằm đó, ngón tay giật giật hai ba cái, hàng mi cong vút mở ra mở vô gần chục lần mới mở ra hoàn toàn. Không những vậy, thân ảnh ngồi bật dậy dáo dác nhìn xung quanh như người lạc đường.

"Fuck! Fuck! (×10 lần)" Bây giờ tâm trạng của Lam Vũ chỉ có thể miêu tả bằng bấy nhiêu từ.Đây là thể loại gì? Thể loại gì? Ai đó làm ơn cho cậu biết đi!

Sau một thời gian ngắn nhéo má, nhéo tay, đánh đầu, hành hạ bản thân đủ, cậu hoàn toàn chấp nhận một sự thật mà cậu hoàn toàn không chấp nhận nổi.

Cậu. Đã. Xuyên! Fuckkkkkkk!

Ngồi đơ ba giây đợi hồn về với xác xong, cậu lật đật chạy xuống giường vào phòng vệ sinh săm soi.

Ố my baby~~( xin hãy đọc theo cách của Vũ Vũ: Ố mài bấy bì~~ -.- )Đây là ai? Ai là đây? Không phải là tôi mà cũng là tôi, có phải không a ?

Lam Vũ thực sự bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của người trong gương. Mặc dù lúc còn chưa xuyên, cậu thấy mình đủ đẹp trai, tuấn tú để hấp dẫn bất cứ cô gái nào, nhưng so với người này, là hoàn toàn khác nhau.

Dáng người thon dài, không quá ốm, không quá dư (mập),tứ chi đều đặn trắng nõn, đôi chân dài miên man thẳng tắp, Lam Vũ đang trần nửa thân trên có thể thấy rõ cơ, từng đường cong tuyệt đẹp chạy dọc từ xương quai xanh mảnh xuống tận hông, có lẽ chủ nhân cơ thể này có tập cơ nhưng không nhiều nên cơ bắp hiện như không hiện mà vẫn rất thu hút ánh nhìn.

Khuôn mặt nhu hoà tinh xảo, mỹ lệ tinh khôi, Lam Vũ tạch lưỡi, không khỏi có chút nữ tính đi. Đặc biệt hơn cả chính là đôi mắt phượng quyến rũ kia, tràn đầy nam tính trung khí mười phần làm tan đi phần nào nữ tính trên khuôn mặt, màu mắt nâu nhạt trong sạch nhìn vào khiến người khác dễ dàng bị chìm đắm trong sự dịu dàng ấm áp đó.

Hoàn hảo! May mắn a, cậu sợ mình sẽ xuyên phải người xấu số nào đó, cậu rất sợ nha.

Lam Vũ rất chi hài lòng với người mình xuyên vào, mặc niệm ba giây cho người mất thân thể này, cậu lại hân hoan chào đón cuộc sống mới.

Bề ngoài, quá được. Chiều cao, ổn. Tuổi tác, không thành vấn đề, hồi nãy cậu đã nhìn kỹ, thân xác này chỉ khoảng đôi mươi, vậy là cậu trẻ lại thêm năm tuổi rồi.

Lam Vũ suy nghĩ nên làm gì tiếp theo thì bỗng nhiên cơn đau đầu ập tới làm cậu trở tay không kịp phải ôm đầu kêu lên một tiếng. Ký ức của chủ nhân thân thể này, toàn bộ từ nhỏ đến lớn cậu đều nhìn rõ. Đợi khi cơn choáng váng qua đi, Lam Vũ rất muốn chửi thề.

Đậu má! Không phải vậy chứ?

Xuyên vào Khuynh Lam Vũ, nam phụ số 1 của cuốn ngôn tình có tình tiết văng đầy cẩu huyết kia là sao? Là sao!!!!

Lam Vũ bặm môi bứt tóc nằm sải người trên giường, nhớ lại từng chuyện của nguyên chủ.

Nếu cậu đã nhập vào thân thể này, nói gì thì nói, cậu bây giờ với thân xác này là một, cậu phải sống cho tốt, tránh được tấn bi kịch sau này để khỏi phải chết một cách oan uổng như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.