Editor: chentranho
Hạch Vũ nghi ngờ nhìn chằm chằm cậu: "Cậu bị thần kinh à?"
"Đương nhiên không." Diệp Ân Triều biết điều mình vừa nói rất khó để người khác có thể tin nổi, bèn lanh tay lẹ chân chui vào trong phòng ngủ của Hạch Vũ: "Ga trải giường và chăn bông của tôi đều ướt rồi, anh có thể cho tôi ở nhờ một đêm được không? Coi như tôi cầu xin anh đó." Cậu đánh giá gian phòng này, đây rõ ràng là phòng ngủ của nữ.
Hạch Vũ mở rộng cửa, đứng ở bên cạnh: "Ngủ sô pha đi."
Diệp Ân Triều gấp đến độ muốn dậm chân tại chỗ, cậu thật sự không dám lại một mình ở trong phòng khách, chắp hai tay mặt dày cầu xin: "Hạch Vũ ơi Hạch Vũ à, anh phát một chút thiện tâm đi mà."
"Đi ra ngoài."
Diệp Ân Triều thở dài, trực tiếp chui vào trên giường: "Tôi mặc kệ, hôm nay tôi sẽ ngủ ở đây với anh."
Hạch Vũ bất đắc dĩ đóng cửa lại, ngồi ở bàn làm việc tiếp tục viết tiểu thuyết.
Diệp Ân Triều an tâm nhìn bóng dáng nghiêm túc của Hạch Vũ, từ từ chìm vào giấc ngủ, lúc này đây cậu lại lần nữa rơi vào giấc mộng chết đuối, nhưng không giống như giấc mơ trước, lần này chỉ là một cái chết đuối đơn giản, hơn nữa cũng không phải là một giấc mộng chân thật.
Hừng đông, Diệp Ân Triều thở phì phò từ trên giường tỉnh lại, mồ hôi đầy đầu, cậu nhìn quần áo trên người mình, cũng may không bị ướt, từ trong phòng đi ra cậu mới biết đêm hôm qua Hạch Vũ ngủ trên sô pha.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-song-sot/993730/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.