Nam sau khi rời đi,anh liền trở về phòng bệnh,bên trong mẹ và cha anh cùng Lạc Thành đều có mặt.Thấy anh, bà Quách chỉ đi lại,bà ôm chầm lấy đứa con mình,nước mắt tựa lúc nào đã lăn dài trên má,những nếp nhăn theo năm tháng đã trở lên nhiều hơn trông thấy,bà đã tiều tuỵ đi rất nhiều. 
- Chấn Nam,mẹ xin lỗi!! - bà Quách cứ thế nói trong nước mắt,ông Quách đừng bên cạnh đau lòng chỉ còn biết đỡ lấy bà,an ủi. 
- Mẹ,mẹ đừng khóc nữa!! Con xin lỗi,đời này không thể báo hiếu cho cha mẹ!!- Nam ôm lấy bà,tựa cằm mình lên đầu bà,mái tóc đã hai màu,cảm giác kẻ đầu trắng tiễn kẻ đầu xanh khiến Nam không kìm lòng được mà khóc thành tiếng. Chỉ trách anh phải ra đi quá sớm,để lại cha mẹ già sống trên đời. Từ nhỏ đã phải trải qua đau đớn,khi vừa sinh ra,cha mẹ thay vì mừng rỡ thì mẹ anh lại khóc đến ngất đi,khi biết rằng anh mắc bệnh tim bẩm sinh,nỗi đau của người làm cha làm mẹ đâu ai có thể thấu được. Cha anh đã tìm mọi cách,nhờ những bác sĩ giỏi nhất để thực hiện ca cấy ghép tim cho anh,với khoa học hiện nay những trang thiết bị hiện đại ca phẫu thuật đã thành công,nhưng đến năm anh 8 tuổi,cơn đau tim đầu tiên lại tái phát,phải mất 10 năm nữa ở nước ngoài điều trị hoá trị,để kéo dài được thêm vài năm sau,chỉ là chờ đợi một kết thúc nhẹ nhàng.Nhưng lúc này đây,sao lại khó khăn đến thế,khi phải chứng kiến chính mình rời xa những người mình yêu thương. 
- Bà bình tĩnh lại đi! 
- Ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-o-ben-anh/2578014/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.